Chương 86: Chúng ta cùng nhau chờ mưa tạnh [Hoàn chính văn]

Ba tháng nữa lại trôi qua.

Thành phố Sùng Kinh.

Một mùa Hè mới lại đến, tiếng ve sầu kêu dưới tán cây như tạo cho ánh nắng chói chang cũng trở nên sắc nét và rực rỡ.

Đường phố ở thủ đô sạch sẽ và rộng rãi, ban trưa mặt đường trải nhựa đen bị ánh nắng chói chang chiếu xuống làm bốc lên những làn hơi nóng.

Vào lúc này, Diệp Phục Thu đang tận hưởng gió mát thoải mái trong đài truyền hình thủ đô.

Ba tháng trôi qua, tóc cô đã dài thêm một chút, mái tóc đen tuyền mềm mại được búi lên bằng một cây trâm điểm thuý, những lọn tóc mai rủ xuống càng làm tăng thêm vẻ nữ tính.

Tà váy dáng dài kiểu Trung Hoa cách tân lay động nhẹ nhàng bởi hơi lạnh của máy điều hòa, Diệp Phục Thu đứng ngoài bức tường kính cách âm, khoanh tay chăm chú nhìn thầy Tiểu Đơn đang ghi hình chương trình ở bên trong.

Đây là một kênh truyền hình về văn hóa truyền thống của đài truyền hình thủ đô, thầy Tiểu Đơn tham gia ghi hình kỳ này với tư cách là người đại diện tài khoản.

Trong ba tháng qua, tài khoản video của họ đã thành công trở thành nhân vật mới nổi bật nhất trên nền tảng trong lĩnh vực di sản văn hóa phi vật thể.

Đặc biệt là video về cách làm mực Huy Châu cổ được đăng tải sau đó, chỉ trong vòng chưa đầy một tháng đã thu về hàng triệu lượt thích với lượt xem lên đến cả chục triệu, thành công xây dựng IP cá nhân.

Ngay cả Diệp Phục Thu cũng vì từng xuất hiện trong vlog hàng ngày tại núi Cán Xuân mà được biết đến là người lên ý tưởng và quay phim cho toàn bộ video, từ đó cô cũng thu hút được không ít người hâm mộ nhờ nhan sắc nổi bật và tài năng của mình.

Tài khoản cá nhân của cô dù chỉ đăng tải những thứ đơn giản cũng tăng thêm cả trăm ngàn người theo dõi.

Trong mấy tháng qua có không ít đội ngũ đã đến thương lượng, muốn trả lương cao để mời cô về phát triển các tài khoản mới với nội dung tương tự.

Tuy nhiên cô từ chối tất cả, sau khi bàn bạc với thầy Tiểu Đơn, họ quyết định vẫn duy trì mô hình đoàn đội nhỏ gắn bó mật thiết. Bởi họ chính là tri kỷ của nhau, thiếu một người thì người còn lại cũng sẽ mất đi mọi giá trị đặc sắc.

Ngoài công việc chính, cô nhận quảng bá thêm một số sản phẩm về chăm sóc da và mỹ phẩm để kiếm tiền tiêu vặt, cũng coi như trở thành một nửa blogger.

Tuy vậy, trọng tâm công việc của cô vẫn là tài khoản của ông cháu nhà họ Đơn.

Trong ba tháng qua, cô đi về qua lại giữa núi Cán Xuân và đã làm thêm được hai video về các phương pháp cổ truyền, cả hai đều thành công liên tiếp.

Chỉ riêng video về mực Huy Châu đã mang lại lưu lượng và thu nhập đủ để Diệp Phục Thu không cần dựa vào ai mà vẫn đạt được sự tự do tài chính.

Khi đã kiếm đủ tiền, Diệp Phục Thu mới thực sự cảm nhận được rằng tài sản tự tay mình tạo nên và nắm giữ mới chính là điểm tựa vững chắc nhất để phụ nữ tự do bước đi trong xã hội này.

Cô đã học xong bằng lái xe rồi mua một chiếc xe để đi lại. Gần đây cô đang đi xem nhà, định mua một căn hộ của riêng mình trước khi kết hôn.

Nhưng mà…… lại cảm thấy không cần phải vội.

Chương trình đã ghi hình hơn một tiếng, thầy Tiểu Đơn chưa từng ở trong trường hợp như thế này nên những lời thoại dù đã được chuẩn bị sẵn nhưng khi lên sân khấu ghi hình vẫn bị lắp bắp vài lần. Cô cảm thấy may mắn vì đây là ghi hình trước và không có khán giả, nếu không thầy ấy chắc sẽ đổ mồ hôi đầy đầu và hoảng sợ đến nỗi lạc phương hướng tại đây mất.

Sau khi phân đoạn cuối cùng được ghi hình thành công, đạo diễn chương trình ở bàn đạo diễn hô dừng, cả tổ sản xuất đang làm việc đều thở phào nhẹ nhõm.

"Ok, mọi người đã vất vả rồi!!"

Người dẫn chương trình mỉm cười khen ngợi thầy Tiểu Đơn rồi hướng dẫn thầy ấy đi xuống sân khấu.

Diệp Phục Thu bước ra từ bàn đạo diễn để đi đến bậc thang đón thầy ấy, quả nhiên thầy ấy đã đổ mồ hôi đầm đìa, cô không nhịn được mỉm cười: "Đừng lo, dù sai vẫn có thể làm lại mà."

"Cuối cùng cũng quay xong." Thầy Tiểu Đơn nhận lấy khăn giấy cô đưa và lau trán, vẻ mặt ngượng ngùng cùng áy náy nói: "Tôi không giỏi mấy chuyện này."

Diệp Phục Thu nghiêng đầu: "Thầy không giỏi thì ông nội lại càng không được, chẳng lẽ thầy muốn nhìn ông ấy lên sân khấu nói bừa sao?"

Thầy Tiểu Đơn nghĩ thử, hiếm khi đùa lại: "Cũng không phải không được."

Nhờ vào sự thành công từ tài khoản của họ, ngành du lịch trên núi Cán Xuân ngày càng phát triển. Vô số người thông qua video của thầy Tiểu Đơn nhìn thấy môi trường sinh thái và cuộc sống nơi đây vô cùng tự nhiên hài hòa đã thi nhau đổ về đây để trải nghiệm, tận hưởng khoảnh khắc hòa mình vào sự yên bình tự nhiên của núi rừng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!