Kỳ Tỉnh đã thật sự quay về Harvard.
Sau hai ngày liên tiếp anh không trở về nhà họ Kỳ, Diệp Phục Thu mới dám tin lời mấy dì giúp việc nói. Lúc đó cô mới dám sinh hoạt bình thường trong biệt thự nhà họ Kỳ.
Sức mạnh của Kỳ Tỉnh là điều cô không thể chống lại, nếu đã trở thành cái gai trong mắt anh, cô chỉ đành sống được ngày nào hay ngày ấy, gặp khó khăn thì giải quyết khó khăn.
Dù sao cũng thật may mắn, nếu anh cứ ở đây mãi thì nhất định cô sẽ căng thẳng âu lo tới nỗi nổ tung như quả bóng bay mất.
Một tuần trôi qua, khóa huấn luyện quân sự năm nhất của cô bắt đầu.
Khoảnh khắc mang theo hành lý huấn luyện quân sự bước vào cổng trường đại học, Diệp Phục Thu mới nhận thức được một cách sâu sắc rằng cuộc sống mà cô mong đợi cuối cùng đã bắt đầu.
Khóa học quân sự không diễn ra trong trường, xe buýt chở tất cả các tân sinh viên tham gia huấn luyện quân sự đến căn cứ trải nghiệm quân sự chuyên biệt ở vùng ngoại thành vịnh Tiêu Quảng Đông.
Diệp Phục Thu lại chẳng hề xa lạ với nơi này, đây chính là khu vực gần sân golf mà dì Mai đã đưa cô đến vào ngày đầu tiên đặt chân tới đây.
Chủ đề trò chuyện của các bạn nam luôn xoay quanh việc học quân sự thì có được mô phỏng bắn súng và thực chiến trên núi hay không. Mấy bạn nữ ngồi cạnh cô thì hào hứng túm tụm lại, thảo luận về khu nghỉ dưỡng cao cấp sang trọng ở đó.
"Tháng Sáu vừa rồi sau khi thi xong tớ đã đến đó chơi, ở đó có một khách sạn có sân golf."
Một bạn nữ nói với giọng quả quyết như thể đó là điều hiển nhiên, "Món ăn Hồ Nam ở tầng hai trong đó khá ngon, có điều hơi cay, tớ ăn không quen."
Diệp Phục Thu sững sờ.
Mấy bạn nữ khác đều hâm mộ thán phục: "Oa, tuyệt thật đấy."
"Nghe nói mấy câu lạc bộ trong đó đều đặt chế độ VIP, điều kiện nhà cậu thật tốt, tớ còn chưa được thấy gậy đánh golf trông như thế nào haha."
Kính cửa xe trong suốt phản chiếu biểu cảm ngượng ngùng của Diệp Phục Thu, cô lặng lẽ sờ mũi, không dám nói gì.
Rõ ràng sân golf của dì Mai phục vụ buffet các món ăn Tây…… lấy đâu ra món Hồ Nam.
Hơn nữa, tầng hai là khu vực tắm rửa thay quần áo, cô ta ăn món Hồ Nam trong bể tắm à?
Diệp Phục Thu mím môi, cảm thán: Quả nhiên đã trải đời, gặp phải kiểu ham hư vinh này vừa liếc mắt một cái đã nhìn thấu ngay.
Căn cứ huấn luyện quân sự nằm dưới chân núi Ám Hương, gần kề khu nghỉ dưỡng suối nước nóng.
Dù hồi cấp ba đã từng học quân sự, nhưng trường chuyên của cô không chú trọng đến quy mô huấn luyện quân sự, chỉ đơn giản huấn luyện ngoài bãi tập một lần rồi thôi.
Qua cửa kính xe, Diệp Phục Thu nhìn những chiếc lều rằn ri sặc sỡ và quốc kỳ bay phấp phới bên trong căn cứ, ngón tay cô cuộn tròn, khó kìm nén niềm vui.
…………
Các hoạt động huấn luyện quân sự dành cho tân sinh viên của Đại học Nam Sơn rất phong phú, dù mọi người ai cũng có điện thoại di động bên mình, nhưng luôn vui cười đến độ quên mất sự tồn tại của nó.
Ngày học quân sự thứ ba, sau khi tập luyện đội hình như thường lệ, đến lượt đại đội của bọn họ lên núi tập luyện hành quân.
Núi Ám Hương là một ngọn núi thấp ở ngoại ô, có độ dốc thoai thoải và rừng cây rậm rạp, khai thác triệt để cho du lịch.
Đây là ngọn núi mà người dân ở vịnh Tiêu Quảng Đông ưu tiên lựa chọn để tập thể dục và ngắm cảnh mỗi ngày. Phía Tây núi Ám Hương vẫn chưa hoàn toàn bị thương mại hóa du lịch mà cho căn cứ huấn luyện thuê dài hạn.
Các sinh viên vừa trúng tuyển vác theo trang bị xếp hàng leo lên núi, dọc đường đi đều có các huấn luyện viên theo sát trước sau, tiếng chim hót giữa núi rừng dần bị tiếng ríu rít hưng phấn của các sinh viên lấn át.
Nhờ quanh năm phụ giúp gia đình làm việc nên thể lực của Diệp Phục Thu bền bỉ hơn bạn bè đồng trang lứa, bấy giờ ưu điểm này càng được thể hiện rõ.
Khi hầu hết mọi người đã lên đến đỉnh núi, phần lớn sinh viên đều ngồi phịch xuống chơi điện thoại và nghỉ ngơi. Diệp Phục Thu đứng trên đài quan sát ngắm nhìn phong cảnh dưới chân núi phía xa, chỉ thấy rung động và khoan khoái.
Gió núi thổi xuyên qua chiếc áo phông rằn ri mỏng manh của cô, những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán cô bị gió thổi bay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!