Chương 12: Bức tranh đồng điệu

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Khi bóng ngả xế tà, trăng tròn đã xuất hiện trên bầu trời phía ngọn cây vú sữa. 

- Cạp, cạp, cạp… Khánh đang lùa mấy con vịt, bỗng giật mình.

- Khánh, Khánh. Tiếng gọi từ phía sau.

Khánh quay lại bất ngờ:

- Ủa, Nam, lên mà không báo trước để mình đi đón.

- Mình muốn Khánh bất ngờ.

- Vô nhà trước đi Nam, mình lùa mấy con vịt lạc đàn xong mình vô.

Nam treo quai ba lô lên cành cây rồi xắn gấu quần:

- Khánh đứng đó, để mình đón đầu mấy chú vịt kia kẻo nó chạy ra ngoài.

- Cẩn thận Nam, có vũng sình phía sau.

- Ùm.

- Đã nói rồi mà, té ướt hết rồi.

Nam cười:

- Không sao, tắm bùn cho khỏe.

- Khỏe con mắt. Khánh đưa một tay kéo Nam lên đứng lên.

- Được rồi Nam, mấy con vịt kia nó theo nhau về rồi, đi vô thôi.

- Ừ.

Khánh đeo ba lô của Nam vô nhà:

- Bữa nay ba má và chị Hai đi ăn cưới trên Chơn Thành, ngày mai mới về.

Khánh bật đèn:

- Nam xuống tắm đi, quần áo dơ để đó mình tắm sau mình giặt luôn.

- Ok.

Nam đứng gần cái lu bự chứa nước, anh tắm xong cầm khăn vừa lau người vừa gọi:

- Khánh, mình tắm xong rồi, ra tắm đi.

- Tắm xong thì vô nhà đi Nam, mình nấu xong mình tắm, mà Nam muốn nhậu không?

Nam vừa đi vô vừa nói:

- Không, giờ đuối như trái chuối, muốn ăn no thôi.

Nam vô nhà, Khánh đưa cho Nam ly nước:

- Nước sâm má làm hồi sáng, uống đi cho tỉnh, chờ mình tắm xong thì ăn cơm.

- Ok.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!