Chương 11: (Vô Đề)

Nói xong, lập tức có thái giám tiến lên lôi Quý Duẫn Phi đi.

Hoắc Vân Kiêu thấy Quý Duẫn Phi bị lôi đi, cuối cùng mới hoàn hồn.

"Bệ hạ, Hoàng hậu nương nương, trong này chắc chắn có hiểu lầm. Phi Nhi luôn luôn đơn thuần thiện lương, thần hiểu rất rõ. Nàng ấy tuyệt đối sẽ không làm chuyện hạ độc mưu hại này."

Diệp Lưu Yếm lạnh lùng liếc xéo hắn ta một cái: "Xem ra Trấn Quốc Công vẫn mù mắt như trước."

Đầy trào phúng.

Hoắc Vân Kiêu không nói ra lời.

Gia Mẫn Đế cũng nói: "Trấn Quốc Công, việc này ra sao đều có Giám Sát Ti điều tra rõ. Ngươi không cần cầu xin."

"Bệ hạ..." Hoắc Vân Kiêu còn muốn nói, Gia Mẫn Đế đã phất tay, không muốn tiếp tục nhiều lời với hắn ta: "Đi xuống đi."

Hoắc Vân Kiêu mím môi, không tình nguyện lui ra.

Gia Mẫn Đế nhìn về phía Diệp Già Lạc: "Ngươi muốn ban thưởng gì?"

Diệp Già Lạc nhìn thoáng qua thái giám, cung nữ xếp hàng đợi đã lâu ở ngoài cửa, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Bệ hạ, ván tỷ thí thứ ba của thần nữ và Quý Duẫn Phi vốn là xem bệnh cho những cung nữ thái giám có bệnh. Thần nữ muốn xin bệ hạ khai ân, cho thần nữ khám chữa bệnh cho họ."

Ánh mắt nhìn nàng của Gia Mẫn Đế biến thành thưởng thức: "Chuẩn!"

"Trẫm lại cho thái y của Thái Y Viện giúp ngươi. Hôm nay trẫm tìm được ân nhân cứu mạng, khai ân cho bọn họ."

Diệp Già Lạc quỳ xuống tạ ơn: "Đa tạ bệ hạ, bệ hạ anh minh."

Tất cả cung nữ và thái giám nghe vậy, cũng đều mang ơn đội nghĩa.

Người hầu như bọn họ, trên người hoặc nhiều hoặc ít đều có bệnh. Chẳng qua mạng của họ rẻ mạt, không quá đau đớn thì họ cũng chỉ có thể chịu đựng.

Nhưng không ngờ Diệp tiểu thư, à không thần y Diệp, vậy mà dùng cơ hội ban thưởng quý giá để xem bệnh cho họ.

Quả nhiên là tấm lòng của người làm nghề y.

Gia Mẫn Đế liếc Diệp Lưu Yếm một cái, trêu chọc: "Thật không biết ai may mắn cưới được ngươi. Đúng là có phúc."

Sau đó đứng dậy rời đi.

Mà Diệp Già Lạc thì kết hợp với Thái Y Viện xem bệnh cho đám thái giám, cung nữ.....

Lời Gia Mẫn Đế nói nhanh chóng được truyền ra ngoài cung.

Không tới mấy ngày, trong phủ Diệp Già Lạc đã bị bà mối đạp vỡ ngạch cửa.

"Tiểu thư, nhà giàu số một lấy nửa sản nghiệp cầu cưới ngài."

"Tiểu thư, nhà Thị lang Hộ Bộ đến thay nhị công tử nhà họ cầu hôn ngài."

Ngạch cửa Diệp phủ đều bị đạp vỡ, từ lúc rời khỏi cung, bà mối tiến đến cầu hôn nối liền không dứt.

Đến cả lão phu nhân Võ Dương Hầu cũng đến cầu hôn thay người ta.

Bởi vì quan hệ với lão phu nhân Võ Dương Hầu, Diệp Già Lạc không từ chối tiếp bà ấy.

Lão phu nhân Võ Dương Hầu ngồi xuống chính sảnh, giữ chặt tay nàng, hàn huyên hai câu: "Hôm nay những bà mối ở ngoài cửa kia, con có vừa ý?"

Diệp Già Lạc lắc đầu: "Không có."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!