Việc này, đã không cho phép Diệp Già Lạc có đồng ý hay không.
Tỷ thí ở tiền viện Phượng Tê Cung, mời vài vị thái y của Thái Y Viện đến làm trọng tài.
Vòng đầu tiên, thi nhận biết thảo dược, vòng thứ hai thi tri thức y học, cuối cùng là thi y thuật.
Diệp Già Lạc và Quý Duẫn Phi phân biệt ngồi khám, thái giám và cung nữ trong cung bị bệnh, ngày thường không có cơ hội đi Thái Y Viện xem bệnh, đều có thể đến khám.
Các thái y mang dược liệu đến, đặt ra hai bàn riêng biệt.
"Bắt đầu đi!"
Hoàng hậu mở miệng.
Nhưng Hoàng hậu vừa dứt lời, giọng the thé của thái giám truyền đến: "Bệ hạ giá lâm!"
Mọi người trong viện đều đứng dậy nghênh đón.
"Chúng thần cung nghênh bệ hạ."
Hoàng hậu đứng ở đầu nghênh đón.
Gia Mẫn Đế mang theo nghi giá đế vương đi vào Phượng Tê Cung, phía sau còn có Diệp Lưu Yếm và Hoắc Vân Kiêu đi theo.
"Miễn lễ!"
Gia Mẫn Đế lập tức đi đến chủ vị ngồi xuống: "Hoàng hậu, trẫm nghe nói chỗ nàng có trò vui để xem nên tới tham gia. Vừa lúc Diệp ái khanh và Trấn Quốc Công cũng ở đây, một người là em gái của Diệp đại nhân, một người là phu nhân Trấn Quốc Công, trẫm đặc biệt cho phép hai người họ cùng xem thi đấu."
Có thể đưa bệ hạ tới, dĩ nhiên Hoàng hậu vui vẻ: "Đều do bệ hạ làm chủ."
Gia Mẫn Đế nhìn Diệp Già Lạc và Quý Duẫn Phi: "Nếu ai thắng, trẫm sẽ thưởng kim bài ngự tứ cho y quán của người đó."
"Đa tạ bệ hạ!"
Quý Duẫn Phi không kiềm nổi kích động.
Nếu có kim bài ngự tứ của bệ hạ, dù Bình Y Đường của nàng ta làm gì cũng có thể lấy danh của bệ hạ, việc làm ăn sẽ càng ngày càng tốt.
Có thể nuôi cả phủ Quốc Công, Kiêu ca sẽ càng ngày càng yêu nàng ta.
Diệp Già Lạc chắc chắn không phải đối thủ của nàng ta.
Diệp Già Lạc và Quý Duẫn Phi đi tới trước bàn, hai người đối diện nhau.
Quý Duẫn Phi ra vẻ đã định liệu trước, nhìn Diệp Già Lạc: "Diệp Già Lạc, bây giờ ngươi nhận thua thì còn kịp. Dẫu sao ý của ta cũng không phải muốn mạng ngươi."
Ánh mắt Diệp Già Lạc bình tĩnh: "Quý Duẫn Phi, ta nói y thuật của ngươi không đủ tư cách làm đại phu ở Ngự Dược Đường của ta."
Quý Duẫn Phi mang khăn che mặt, đôi mắt lộ ra ngoài hiện lên ý lạnh lẽo: "Tùy ngươi! Nếu ngươi đã không biết tốt xấu, đợi lát nữa ngươi thua thì sẽ biết sợ hãi."
Diệp Già Lạc hờ hững nói: "Ngươi biết những phụ nhân đó thảm tới mức nào vì thuốc của ngươi không? Vậy mà ngươi không có chút hối cải nào cả! Quý Duẫn Phi, ngươi là kẻ hành nghề y, trách nhiệm và đạo đức của ngươi ở đâu? Ngươi căn bản không xứng làm nghề y!"
Nói xong, Diệp Già Lạc không hề cho Quý Duẫn Phi cơ hội mở miệng, xoay người đi tới trước bàn.
Tổng cộng hai mươi loại thảo dược, hai người phân biệt.
Quý Duẫn Phi vội không chờ nổi giành trước: "Phục linh, hoa tuyết liên, hoa hồng Tây Tạng..."
Nàng ta cực kỳ lưu loát, không cho Diệp Già Lạc cơ hội nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!