Đôi lúc, tình yêu là sự độc chiếm, còn có khống chế. Có người nói, khống
chế trong tình yêu cũng là cách bày tỏ thiện ý, mục đích của khống chế
không phải muốn hủy hoại hay làm người kia tổn thương, mà là để cùng
nhau hạnh phúc vui vẻ…
***
Hội quán tư nhân Taekwondo
Nơi này cách xa thành phố phồn hoa ồn ào náo nhiệt, hội quán sang trọng tọa lạc giữa một rừng trúc quý hiếm, những cây trúc xanh um rậm rạp ngăn
cách cái nóng nực và oi ả của mùa hè.
Sân Taekwondo hình vuông
bằng phẳng rộng lớn là nơi so tài của các võ sĩ. Trên mặt đất trải một
tấm đệm mềm màu trắng, ở giữa lòng sân là nơi thi đấu, các khu khác là
nơi luyện tập. Khu tranh tài và khu luyện tập được phân biệt bằng hai
màu sắc đối lập nhau, nếu cùng màu thì dùng dải phân cách màu trắng để
phân chia.
Đây là hội quán Taekwondo của Lãnh thị, vậy nên hôm
nay có ba người đàn ông cực phẩm tập trung ở hội quán. Trong đó hai
người đang đấu với nhau, người còn lại uể oải ngồi ở một bên, vẻ phong
độ vương giả không ai bì nổi.
Khi anh ta thấy một trong hai người trên khu thi đấu giơ chân tấn công, đôi môi mỏng nhếch lên, cất giọng
nói: "Thiên Hi, cậu lại thua rồi".
Quả nhiên, anh ta còn chưa nói hết đã vang lên tiếng "Bịch", Thiên Hi đã ngã xuống đất.
- A… – Khuôn mặt anh tuấn của Thiên Hi dưới ánh mặt trời lộ ra sự đau
đớn, sau đó anh ta nhìn về phía người vừa đánh ngã mình, hét lên – Anh
Hoàng Phủ, anh ra tay cũng nặng quá đấy!
Trên mặt Hoàng Phủ Ngạn
Tước lộ ra nụ cười tao nhã: "Thiên Hi, không tồi, mấy năm không gặp,
thân thủ đã nhanh nhạy lên nhiều rồi, không giống trước kia mới một
chiêu đã ngã xuống ngay!"
Thiên Hi gào lên: "Cũng là nhờ bị mấy
người đánh lên đánh xuống cả, nếu thân thủ không khá lên thì đã sớm chết dưới tay bốn người rồi".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!