Chương 43: Chọc Giận

Ta vì oán hận kiếp trời còn lưu lại, kiếp này xin trả lại bằng ân tình

Hồng trần bụi bặm đầy trời, tình yêu sao quá cô đơn

Người tới theo lời hẹn kiếp trước, kiếp này muốn hóa giải hiểu lầm

Trong mộng ta và người còn mặn nồng, mà nỗi đau vẫn còn đây

Lệ tràn khóe mi…

***

Lãnh Thiên Dục ngừng động tác, ngẩng đầu nhìn cô rồi cất giọng lạnh lẽo: "Cô cười gì?"

Trong mắt Thượng Quan Tuyền toàn là vẻ khinh thường và châm chọc: "Hôm nay

rốt cuộc tôi cũng đã biết, "lão đại" chẳng qua cũng chỉ là con chuột

nhắt nhát gan mà thôi".

Lãnh Thiên Dục uể oải nâng người dậy, tạm thời cho Thượng Quan Tuyền chút không gian, nhưng vẻ quỷ quyệt lại kín

đáo ẩn núp sâu đôi mắt thâm sâu: "Cô còn muốn đánh cược cùng tôi nữa?"

- Đúng! – Thượng Quan Tuyền quả quyết đáp lời.

Lãnh Thiên Dục từ từ đứng dậy, thong thả sửa sang lại áo sơ mi trên người.

- Tốt, hôm nay tôi cũng muốn xem sát thủ đặc công không có dụng cụ hỗ trợ sẽ làm thế nào để trốn thoát từ tầng mười chín.

Đáy mắt Thượng Quan Tuyền lướt qua tia đắc ý. Cô ngồi dậy, nhanh chóng cài

lại cúc áo, sau đó đi tới trước cửa sổ sát đất, lớn tiếng nói: "Chúng ta đánh cược, trong vòng mười phút nếu tôi chạy thoát ra khỏi đây, anh

không được phá đám tôi nữa, nếu tôi thất bại, tùy anh xử lý".

Gương mặt tuấn tú như điêu khắc của Lãnh Thiên Dục vẫn hờ hững như cũ, đôi

mắt thâm thúy cũng không nhìn ra đang suy nghĩ gì. Hắn lên tiếng:

"Được".

Hắn cũng cảm thấy rất hứng thú, đang ở trên tầng cao như

vậy, rốt cuộc cô sẽ làm thế nào để thoát ra ngoài. Trên đời này người

đám đánh cược với hắn cũng chỉ có mình Thượng Quan Tuyền cô mà thôi.

Thượng Quan Tuyền hớn hở, không nói gì nữa, cô biết chỉ cần Lãnh Thiên Dục đã

nói ra, tất sẽ không đổi ý, giờ phải nghĩ ra biện pháp an toàn để thoát

khỏi nơi này trong mười phút.

Cô đi tới trước cửa sổ rồi nhìn

xuống dưới, sau đó ánh mắt giống như tia X

-quang quét một vòng căn

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!