Chương 42: Đấu Trí

Lãnh Thiên Dục khoanh hai tay trước ngực, đôi mắt lạnh lùng không hề chớp nhìn vào khuôn mặt

tuyệt mĩ của Thượng Quan Tuyền. Dần dần, khuôn mặt anh tuấn của hắn càng trở nên hờ hững, đáy mắt tản ra tia tàn ác, đôi môi mỏng nhếch lên:

"Thượng Quan Tuyền, cô thà mất mạng còn hơn để tôi biết tung tích của

Niếp Ngân?"

Thượng Quan Tuyền không khó để nhận ra bầu không khí

đã nhanh chóng trở nên lạnh lẽo. Mỗi khi ở cùng với người đàn ông này,

cô cảm thấy toàn thân lạnh như băng, giống như mười năm trước khi vô

tình nhìn thấy hắn, giờ nhớ tới, toàn thân cô vẫn không rét mà run.

Nhưng cô không cho phép mình lui bước, vẫn kiêu ngạo ngẩng đầu, nhìn thẳng

vào mắt Lãnh Thiên Dục nói: "Anh cũng đừng quá coi trọng vị trí của tôi

trong lòng Niếp Ngân! Tôi chỉ là muốn thoát khỏi nơi này theo bản năng

mà thôi".

Dù ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng không khỏi có

chút rối loạn, dù sao cô cũng không dám khẳng định Lãnh Thiên Dục có dám đánh cược với mình hay không. Thật ra cô rất rõ tại sao mình lại phải

liều mạng như vậy, dù cô không biết Niếp Ngân có vì mình mà đến nơi này

không, nhưng cô không thể để Niếp Ngân vì cô mà mạo hiểm tính mạng.

- Chạy trốn theo bản năng?

Lãnh Thiên Dục nhìn biểu cảm có phần sượng sùng của cô, hắn nheo mắt lại, đi tới bên người cô. Sắc mặt lạnh lùng, hắn nắm lấy một tay cô đặt lên cửa sổ thủy tinh.

- Để tôi cho cô biết nơi này cao đến thế nào! – Thanh âm của hắn giống như đến từ địa ngục, lạnh như băng, không chút tình cảm.

Thượng Quan Tuyền chau mày, cô dùng sức cố gắng thoát khỏi bàn tay của hắn,

nhưng bàn tay đó giống như một chiếc kìm sắt, lại lạnh như băng, khiến

cô thấy khó thở.

- Lãnh Thiên Dục, nếu anh không dám thì hoàn toàn có thể không đánh cược! – Cô lạnh giọng lên tiếng.

Bàn tay của Lãnh Thiên Dục khẽ siết lại, hơi thở sặc mùi nguy hiểm tản ra, bàn tay siết cổ Thượng Quan Tuyền ném sang một bên.

- A…

Cả người Thượng Quan Tuyền bị Lãnh Thiên Dục ném lên giường không chút thương tiếc, cô có cảm giác đau đớn đến mức muốn ngất đi.

Ngay sau đó, thân thể cao lớn của người đàn ông hoàn toàn bao phủ lên người Thượng Quan Tuyền.

- Lãnh Thiên Dục, anh… anh muốn làm gì?

Bàn tay nhỏ bé của Thượng Quan Tuyền chặn lại ở lồng ngực cường tráng của

Lãnh Thiên Dục. Hơi thở dũng mãnh đột nhiên bao vây khiến cô không khỏi

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!