Chương 8: (Vô Đề)

Mừng ngày 30/4 - 1/5, post 3 chương ^_^

Nội dung trong mấy tờ giấy kia đều giống nhau.

Trong đó viết tao lão đầu họ Vương ra vẻ đạo mạo, trong ngoài không đồng nhất, sau lưng làm đủ mọi chuyện táng tận lương tâm, lại được thanh danh tốt bên ngoài.

Hắn không muốn thấy anh hùng khắp thiên hạ bị lừa bịp nữa, muốn thay trời hành đạo, cho nên tìm đăng diệt độc khiến Vương lão đầu nếm thử tư vị năm đó, hơn nữa sắp tới hắn sẽ công bố bộ mặt đích thực của Vương lão đầu cho mọi người, chúng ta mỏi mắt mong chờ!

Vương gia chủ tức giận đến run người, cả con mắt đều đỏ quạch, hỏi:

"Ai dán? Nhìn thấy người không? Bắt về đây!"

Không có, Gia đinh nói,

"Những tờ giấy này dán ở hẻm nhỏ không người, cũng không biết là dán từ lúc nào, trong rất nhiều ngõ hẻm đều có, tiểu nhân đã sai người đi xé rồi."

Ngực Vương gia chủ phập phồng dồn dập, gằn giọng nói:

"Phái thêm người đi tìm!"

Gia đinh lĩnh mệnh định đi, một người đang ngồi lại gọi hắn lại, sắc bén hỏi:

"Ngõ nhỏ yên tĩnh như vậy, sao ngươi biết chỗ đó có cái này?"

Gia đình mấp máy môi, muốn nói lại thôi.

Vương gia chủ nhìn hắn: Nói!

Gia đinh chỉ có thể kiên trì nói:

"Bẩm lão gia, vì những chỗ này đều có người vây xung quanh nhìn."

Vương gia chủ hỏi:

"Vậy bọn họ lại nghe ai nói? Đến hỏi, phải có người dẫn bọn họ qua đó."

"Điều này thì không chắc," Văn Nhân Hằng xen mồm nói,

"Người nọ chọn những chỗ đó để dán, nghĩa là không muốn bị người nhìn thấy, sợ là bây giờ có hỏi cũng không được ích gì, hắn dán xong chỉ cần làm ra vẻ là người qua đường nhắc một tiếng, người nghe thấy tất nhiên sẽ đến nhìn, sau đó một truyền mười, mười truyền trăm."

Vương gia chủ nghẹn một hơi ở ngực, biết bây giờ chỉ sợ người cả thành đang bàn tán sôi nổi, xoi mói phụ thân, rất muốn đập vỡ đồ, nhưng biết võ lâm tiền bối đang ngồi trong sảnh, rốt cục cũng nhìn được, vội gọi quản gia đến, bảo ông ta nói bọn hạ nhân quản miệng của mình, ngàn vạn lần không được truyền chuyện này đến tai lão gia tử.

Văn Nhân Hằng lại nói:

"Nhưng không thể loại trừ người dán bố cáo và người hạ độc không phải là cùng một người, có thể người này muốn nhân trận gió này cố ý đục nước béo cò, Vương gia nếu có hiềm khích với ai thì nên chú ý một chút mới tốt."

Vương gia chủ lên tiếng, gọi gia đinh đến dặn thêm vài câu, lúc này mới nhìn người đang ngồi, thoáng dừng cơn giận một lúc, khàn giọng nói:

"Cha ta làm người thế nào các vị tiền bối đều rõ cả, đây chắc chắn là bôi nhọ."

Ngụy trang chủ mở miệng đầu tiên:

"Tất nhiên rồi, chúng ta và phụ thân ngươi giao tình nhiều năm như vậy, sao lại không tin ông ấy được, hiền chất đừng nổi giận."

Vương gia chủ lao lực tâm lực quá mức mà gật đầu.

Ngụy trang chủ nhìn hắn:

"Ta thấy hôm nay dừng ở đây thôi, xảy ra chuyện này sợ là hiền chất có nhiều chuyện phải xử lý, không bằng đi trước, chuyện phía sau chúng ta sẽ bàn lại sau."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!