Nhằm đề phòng bị người ta đoán ra được bọn họ đã tìm được manh mối, sáng sớm hôm sau, Diệp Hữu và đám công tử ca ăn cơm chay xong liền kiên nhẫn ngồi chờ hơn một canh giờ, sau đó mới lấy lý do
"Buổi trưa ra ngoài tụ tập", chuẩn bị rời Thiếu Lâm.
Có vài thiếu bang chủ không hiểu, hỏi:
"Ngươi không sợ kéo dài sẽ giúp quân trắng có sự chuẩn bị sao?".
Diệp Hữu nói:
"Nếu quân trắng đã nhận được tin thì chắc chắn tối qua đã sai người đi, dù chúng ta làm thế nào cũng muộn thôi, chẳng khác gì cả, còn không bằng cứ như vậy sẽ hợp lý hơn".
Mọi người thầm nghĩ thấy cũng đúng, vì vậy ngoan ngoãn nghe lời.
Trước khi đi, bọn họ không quên mang theo mấy thủ hạ, nhưng mang nhiều cũng khiến người ta nghi ngờ, cuối cùng mỗi người chỉ dẫn theo hai hộ vệ, sau đó Ngụy Giang Việt và Đinh Hỉ Lai chọn thêm một số người ở Thương Khung và Nguyệt Ảnh là được.
Về việc này, thì Ngụy Giang Việt từ nhỏ đã khiến người ta yên tâm có thể không nói với Ngụy trang chủ trực tiếp điều người từ Thương Khung đến. Đinh Hỉ Lai thì không được, phải đi tìm cha hắn.
Đinh các chủ hỏi: Muốn người làm gì?.
Đinh Hỉ Lai đứng thẳng lưng, bình tĩnh nói:
"Bẩm phụ thân, con và nhóm Ngụy nhị ca đã lâu không gặp, muốn đi ra ngoài ăn một bữa, bây giờ thế cục không rõ, mà Hiểu công tử mất hết võ công cần được bảo vệ, cho nên có thêm nhiều thủ hạ vẫn tốt hơn".
Đinh các chủ không thèm nghe, nói: Nói thật.
Đinh Hỉ Lai yên lặng một lúc, nói:
"Hôm qua con không thể hỏi được gì từ chỗ kẻ thổi sáo kia, nhưng đã biết chỗ ở của ả ta, tuy Từ Nguyên phương trượng đã sai người đi lục soát, nhưng Hiểu công tử nói không bằng cơm nước xong lại đến xem thử, có thể có phòng ngầm nào đó, con sợ gặp nguy hiểm nên muốn mang thêm một vài người".
Tất nhiên, những lời đó cũng đã được dặn trước rồi, nếu trưởng bối nghi ngờ thì bọn họ đều trả lời như vậy hết. Đinh các chủ nhìn hắn, không thể nhìn ra được gì trên khuôn mặt đang căng thẳng kia, liền nói:
"Để Vệ Tấn và Thiểu Thiên đi với con".
Vẻ mặt Đinh Hỉ Lai lập tức nứt ra: A?.
Đinh các chủ hỏi: Sao vậy?.
Đinh Hỉ Lai mau chóng bình tĩnh lại, khuyên nhủ:
"Bọn con chỉ đi ăn một bữa rồi đi dạo thôi, thế cục ở Thiếu Lâm phức tạp như vậy, hay là để Vệ đại ca ở lại giúp người đi".
Đinh các chủ nói: Không cần.
Đinh Hỉ Lai thấy cha hắn đã quyết, sợ nói nhiều sai nhiều, đành phải đồng ý.
Lúc này Diệp Hữu cũng chuẩn bị ổn thỏa rồi, chậm rãi đứng lên, nói tạm biệt với sư huynh.
Y chỉ đi ăn một bữa, Văn Nhân Hằng không tiện đi ra ngoài tiễn y đi, đành phải ngồi trong phòng, liếc thấy y sắp đi ra, liền cầm cổ tay y lại theo bản năng.
Diệp Hữu quay đầu lại: Sao vậy?.
Văn Nhân Hằng nhìn y:
"Nhớ kỹ lời hôm qua ta nói".
Diệp Hữu định gật đầu, lại sực nhớ đến một chuyện, hỏi:
"Sư huynh, không phải người muốn nhanh lập gia đình sao? Lỡ như ta bị thương, ngươi giữ ta lại bên cạnh không sợ chọc sư tẩu tức giận sao?".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!