Bồ Đề lao là một sơn động được người đào ra.
Sơn động dài lại ngoằn ngoèo, một bên là nhà giam, bên khác cứ cách vài bước là một ngọn đèn, đèn đuốc sáng trưng.
Đi qua đoạn đường khoảng chừng năm trượng, rẽ vào mới đến phòng giam đầu tiên. Bởi vì nhà giam có hình dáng quanh co, nên mỗi khi đi qua mấy phòng đều phải rẽ sang.
Bọn họ đi cả một đoạn, những phòng giam phía trước đều rất bình thường, hầu như đều giam giữ người, đến khi rẽ đến lần thứ năm thì phòng trống dần nhiều hơn.
* 1 trượng = 3,33 mét
Đệ tử Võ Đang dẫn đường đi đến đường rẽ thứ sáu thì dừng lại, chỉ vào phòng giam chính giữa nói:
"Độc Nhãn Lý bị giam ở đây".
Xung quanh vẫn còn dấu vết đánh nhau, ngọn đèn đối diện bị đánh nghiêng, sắp rơi nhưng chưa rơi, trên mặt đất còn có vết máu đã khô. Mọi người nhìn một lúc, thấy không có vấn đề gì cả, lại nhìn Hiểu công tử như hỏi ý.
Diệp Hữu đứng bên cạnh sư huynh, giả như không thấy ánh mắt của bọn họ.
Cát bang chủ thấy y vẫn không có phản ứng gì bọn họ, không nhịn được mò đến, khẽ hỏi:
"Không phải nói có thí nghiệm thuốc sao?".
Diệp Hữu vô tội nói: Ta chỉ đoán thôi mà.
Cát bang chủ ngẩn ra:
"Vậy này, này... Quân đen không phải muốn dẫn mọi người đến sao? Nhìn ở đây không có vấn đề gì hết a".
Diệp Hữu nói:
"Nếu Cát bang chủ không ngại thì đi dạo xong hẵng nói".
Cát bang chủ đồng ý, vốn ông cũng định đi đến cuối.
Mấy người minh chủ cũng đều là người từng trải, sẽ không chỉ nhìn ở đây thôi, mà cũng có suy nghĩ đi hết từ đầu đến cuối. Đệ tử Võ Đang nghe vậy liền đi ở trước dẫn đường, mang theo bọn họ đi vào chỗ sâu trong nhà giam.
Càng đi về sau, phòng trống lại càng nhiều.
Ngụy trang chủ hỏi:
"Nhiều phòng trống vậy sao?".
Đệ tử Võ Đang nói:
"Vâng, hầu như đều là ở bên ngoài trước rồi mới đi dần vào trong, nhưng nếu làm chuyện sai khá lớn thì sẽ ở bên trong luôn, ở đoạn này không có người ở vì phạm nhân bị giam quá lâu rồi, lớn tuổi hoặc vết thương cũ tái phát nên chết đi, cho nên liền trống".
Văn Nhân Hằng hỏi:
"Người nào ở phòng nào, có ghi chép không?".
Đệ tử Võ Đang nói:
"Có, đều ghi kỹ trong sổ ghi chép ở bên ngoài".
Văn Nhân Hằng bảo thủ hạ đi lấy sổ ghi chép, sau đó tiếp tục đi theo mọi người, một lát sau, chỉ thấy đèn không còn nữa, nhà giam phía trước đều chìm trong bóng tối.
Đệ tử Võ Đang nói:
"Ở phía trước đều là phòng trống nên không đốt đèn, nhưng ở trong cùng có hai tên bị bệnh, lúc trước vốn ở bên ngoài, nhưng người xung quanh không thích mùi thuốc, ngày nào cũng làm ầm lên, sư thúc vì muốn yên tĩnh nên bảo chúng ta chuyển bọn họ vào trong".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!