Chương 5: Sự Chiếm Đoạt Của Giang Dụ

Lạc Linh Lung đẩy anh ra. Cô ngại ngùng quay đi:" Bỏ... bỏ qua đi ".

" Xuống nhà ăn sáng còn đi làm nữa ".

Cô chạy đi, tránh né Giang Dụ.

Người đàn ông này... mới sáng đã bị ấm đầu hay gì không biết?

...

Vì ngủ được một giấc ngon lành. Giang Dụ đã trở lại bình thường, hôm nay đã lái xe đi làm trở lại rồi.

Lạc Linh Lung vì chuyện lúc sáng nên không có can đảm nhìn thẳng anh, cô liên tục ngó ra cửa sổ.

Thật sự không biết Giang Dụ gần đây đang nghĩ. Giữa anh và cô liệu sẽ thay đổi sao?

Giang Dụ đôi khi cũng liếc mắt qua nhìn cô, trong lòng anh...

Từ lâu Lạc Linh Lung đã chiếm vị trí quan trọng. Cả hai đã bên cạnh nhau suốt bao nhiêu năm, anh và cô bề ngoài có vẻ không hợp nhau, như lửa với nước.

Nhưng nói không có tình cảm thì đó chắc là nói dối. Anh thương cô từ lâu, chỉ là chẳng biết mình có nên nói ra với Lạc Linh Lung, để cô biết hay không.

Bởi vì từ trước đến nay Lạc Linh Lung xem anh như là người anh em tốt, có bao giờ nghĩ đến tình cảm và chuyện yêu đương hay không?

...

Đến công ty. Lạc Linh Lung và Giang Dụ vẫn không nói lời nào. Đứng trong thang máy, cô cũng đứng cách xa anh.

Giang Dụ cảm thấy bầu không khí nào không ổn tí tẹo nào.

Cửa thang máy vừa mở ra Lạc Linh Lung lập tức bước ra. Cô về phòng làm việc của mình, cũng không ngó ngàng đến Giang Dụ một cái.

Anh... lại bị ghét bỏ rồi?

Giang Dụ về phòng làm việc. Do buổi sáng loay hoay, cả hai hôm nay đến công ty hơn mọi ngày.

" Mộc Vũ?" Giang Dụ vừa đẩy cửa đi vào, nhìn thấy người anh em tốt mình đang ngồi ở sofa có chút bất ngờ.

Mộc Vũ là người bạn từ thuở nhỏ của anh. Chuyện của anh và Lạc Linh Lung người này đã quá hiểu rồi.

Chả qua là Mộc Vũ thích đi đâu đó, liên tục đi du lịch trong hai năm nay. Anh là bạn thân mà số lần gặp được tên này cũng khó.

Bây giờ bất thình lình ngồi đây, đúng là dọa chết người rồi.

" Đi làm trễ đấy " Mộc Vũ nói.

" Về khi nào vậy?" Giang Dụ tiến đến.

" Đêm qua, định tạo cho cậu bất ngờ " Mộc Vũ bảo.

" Sao bất thình lình có mặt ở đây? Có phải...".

" Ông già bắt về xem mắt " Mộc Vũ dựa vào ghế nói.

Thở dài đầy bất lực.

Xem ra Mộc lão gia bắt đầu kiểm soát Mộc Vũ ăn chơi la cà này rồi.

Giang Dụ nghe vậy bật cười, anh ngồi xuống ghế.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!