Quý Mộ ôm đầu mình ngồi xuống, anh không biết Lương Phi chạy đi đâu. Anh chỉ mới lơ là một chút cô đã chạy khỏi Quý gia rồi.
Trong lòng Quý Mộ một lúc lo lắng, bây giờ đã tối. Với tình trạng của cô như thế thì sẽ ra sao?
" Lương Phi...".....
Lương Phi ngồi bên đường. Sợ hãi nhìn dòng người đi qua đi lại trước mặt mình, bộ dạng của cô cũng thu hút nhiều người nhìn đến.
Lạc Linh Lung khoác tay Giang Dụ đi dưới phố. Tâm trạng cả hai hôm nay cực kì tốt, muốn cùng nhau đi dạo cho khuây khỏa. Cô muốn làm anh vui sau phiền phức vừa rồi do mình gây ra.
Nhìn thấy một cô gái ngồi bên đường, đầu tóc rối bời, chân không đi giày liền thu hút ánh nhìn của Lạc Linh Lung.
" Giang Dụ " Cô kéo anh đi lại, Giang Dụ chưa kịp hiểu chuyện gì.
Lạc Linh Lung buông tay anh ra, cô ngồi thấp xuống, đưa tay vén tóc Lương Phi qua một bên.
" Cô có cần giúp không?".
Lương Phi nhìn cô, ngẩn đầu nhìn Giang Dụ.
Thấy Lương Phi, anh liền đưa tay kéo Lạc Linh Lung.
Lương Phi!
" Giang... Giang Dụ?" Lạc Linh Lung bị kéo đến bất ngờ. Có chuyện gì vậy chứ?
" Lương Phi... cô...".
Giang Dụ nhìn cô. Con người này... kẻ gây ra tai nạn năm đó cho Lạc Linh Lung.
Sau tai nạn đó, Quý Mộ đã đến gặp anh và nói hết mọi chuyện, đồng thời cũng cầu xin đừng khởi kiện Lương Phi.
Lương Phi cũng là một cô gái đáng thương khi yêu phải tên Quý Mộ. Chính vì thế anh cũng không làm gì nặng tay, nhưng mà...
" X... xin... xin lỗi...".
Lương Phi lao đến ôm lấy chân Lạc Linh Lung. Trong tiềm thức nào đó, con người này vẫn nhớ đến tội lỗi mình gây ra.
Lạc Linh Lung vội đỡ Lương Phi. Cô... cô gái này?
" Xin... xin lỗi...".
" Xin... xin lỗi...".
" Giang Dụ?" Lạc Linh Lung nhìn anh. Chuyện này là thế nào? Anh quen biết cô gái này, vậy tại sao lại kéo cô tránh xa người này chứ?
" Linh Lung, đừng đến gần cô ta " Anh đưa tay kéo cô, một chút cũng không muốn Linh Lung của mình động vào Lương Phi đó.
" Anh bỏ em ra " Lạc Linh Lung đẩy anh ra. Anh làm sao vậy chứ? Cô gái này đang cần giúp đỡ mà...
" Cô ta chính là người gây ra tai nạn cho em, chính là cô ta!".
Giang Dụ thốt lên.
Lạc Linh Lung khựng lại. Cô quay đầu nhìn anh. Anh... nói cái gì chứ?
Cô gái này...
" Anh...".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!