Chương 34: Hai Năm

Lạc Tuân bước ra từ phòng tắm, anh cầm điều khiển ti vi mở lên xem tin tức hôm nay.

" Hôm nay, tại đường X, một chiếc xe đã đâm vào rào chắn. Hiện tại cánh ấy vẫn chưa tìm thấy xác của người lái xe ".

Lạc Tuân đứng đơ người ra, điều khiển trên tay cũng rơi xuống. Người trong ti vi được chụp lấy... đó chính là Giang Dụ cơ mà?

Tại sao... tên nhóc đó ở đó?

Lạc... Lạc Linh Lung?!?

...

Đường X.

Giang Dụ đứng vô hồn nhìn chiếc xe của Lạc Linh Lung nằm gần rào chắn, xung quanh người người vây quanh.

Cảnh sát cũng vào cuộc, bắt đầu công cuộc tìm kiếm người. Lúc cô gọi cho anh, cô nói có người đuổi theo sau mình... anh liền hấp tấp hỏi cô ở đâu, vừa nói địa chỉ, đầu dây điện thoại anh đã nghe tiếng va chạm và tiếng nổ rất lớn. Cuối cùng chạy đến đây thì thấy cảnh tượng này.

Linh Lung...

" L... Linh Lung...".

Giang Dụ lẩm bẩm. Thư kí Đường đứng cạnh cũng không chấp nhận được sự việc này, chiếc xe của cô lái sáng nay...

Nó đã gần như là tan tành cả rồi.

Thư kí Đường đỡ Giang Dụ lên. Bây giờ anh như cái xác không hồn, chỉ lẩm bẩm ba chữ Lạc Linh Lung.

Lúc này, Cảnh Thiên và Mộc Vũ với Lý Tiểu Nhã chạy xe đến.

Cảnh Thiên nhìn thấy thư kí Đường đỡ Giang Dụ ra xa đám đông. Anh không tin vào mắt mình.

Lý Tiểu Nhã thì ngã quỵ xuống, Mộc Vũ đỡ lấy cô.

" Linh Lung... không... không thể nào...".

Thư kí Đường đỡ Giang Dụ ngồi bên ven đường. Lắc vai anh thật mạnh:" Sếp, tỉnh lại đi...".

" Kiên cường lên, nhất định thiếu phu nhân còn sống ".

" Nhất định...".

Dường như...

Giang Dụ đều không nghe thấy gì.

Lý Tiểu Nhã không kiềm được cảm xúc mà ôm lấy Mộc Vũ òa khóc, Cảnh Thiên cũng không đứng vững mà ngồi bệch dưới đường.

Tất cả...

Đều nhìn về chiếc xe nằm gần rào chắn đó!

Lạc Linh Lung...

Thật sự mất rồi!

...

Hai năm sau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!