Chương 14: Hiểu Đồng Đồng

Lạc Linh Lung nhận ra tình cảm của Cảnh Thiên dành cho mình. Nhưng rất tiếc, thanh xuân của cô...

Đều dành cho người đàn ông tên Giang Dụ này. Bảo cô không có tình cảm với anh là nói dối, từ lâu cô đã thích anh, Giang Dụ chính là người đầu tiên cũng như là cuối cùng của cuộc đời cô.

Cảnh Thiên lại là người nặng tình, thật ra lí do cậu ta ra nước ngoài du học đó chính là tránh né thực tại. Không muốn chấp nhận sự thật rằng...

Cô không hề thích cậu ta! Từ đầu đến cuối chỉ xem Cảnh Thiên là người anh em tốt, buồn vui có thể tâm sự cũng nhau.

Cô cũng biết tình cảm Lý Tiểu Nhã dành cho Cảnh Thiên. Trớ trêu thay ông trời không cho mối quan hệ cả ba suôn sẻ, lằng nhằng đi đường vòng.

Giang Dụ và Lạc Linh Lung rời khỏi nhà hàng. Anh chủ động nắm lấy tay cô, điều đó làm Lạc Linh Lung cũng bất ngờ, nhưng trong lòng cô vui lắm.

Phía xa, Cảnh Thiên ngồi trong xe, siết chặt vô lăng.

Thật ra từ đầu anh đã thấy cô cùng Giang Dụ đi vào trong. Muốn gọi điện cho cô chỉ để...

Xem ra...

Anh thật sự chỉ là người anh em tốt trong mắt Lạc Linh Lung mà thôi.....

Giang Dụ là người lái xe hôm nay, tâm trạng anh ngày càng vui vẻ. Giữa anh và cô càng lúc càng tiến triển nhiều hơn rồi.

Lạc Linh Lung đã mệt mà ngủ gục bên cạnh, Giang Dụ cũng không dám làm phiền, chỉ im lặng lái xe rồi đưa cô về nhà sớm thôi.

Để bà xã anh còn nghỉ ngơi nữa!

" Bà xã, chúc ngủ ngon ".....

Một tuần sau.

Từ sau cuộc gọi đó Cảnh Thiên không còn liên lạc với cô nữa. Cô cũng không gọi được cho cậu ta, cảm thấy hơi lo lắng cô liền hỏi Lý Tiểu Nhã.

" Gần đây... cậu có liên lạc với Cảnh Thiên không?".

Vì chuyện tình cảm giữa hai người này rất khó nói, cô biết hỏi như này đúng là khó xử cho Lý Tiểu Nhã nhưng mà...

" Không, không có " Lý Tiểu Nhã tỉnh bơ đáp.

Cô đã chấp nhận thực tại rồi, cũng ngộ ra nhiều thứ.

" Vậy sao " Lạc Linh Lung ngơ ra.

" Thật ra... tớ không điện thoại được cho cậu ấy " Lạc Linh Lung bảo.

" Chắc cậu ta lại muốn chơi trò trốn tìm thôi, lần nào chẳng vậy ".

Tính khí Cảnh Thiên ra sao, không phải đã quá rõ rồi sao?

Anh chính là người trốn tránh sự thật, luôn tìm cách tránh né điều đó. Có lúc im hơi lặng tiếng, bốc hơi một thời gian dài mà không ai tìm ra được.

" Tiểu Nhã...".

" Linh Lung, tớ ngộ ra nhiều thứ lắm ".

" Tình cảm... nó chỉ là tình cảm ".

" Còn thời gian, nó là thứ đáng quý hơn " Lý Tiểu Nhã nói. Cô nâng li cà phê lên uống.

Lạc Linh Lung nhìn Lý Tiểu Nhã. Hôm Cảnh Thiên đưa Tiểu Nhã về nhà... đã xảy ra chuyện gì sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!