Chương 5: (Vô Đề)

Nhớ lại hôm đó khi nội thị bẩm báo, nói rằng Tống Miểu Miểu không muốn Tiêu Thuật đến tìm ta.  

Tiêu Thuật lúc ấy chỉ hừ lạnh đáp:  

"Mặc kệ nàng ta, nàng ta chỉ là cố ý mà thôi."  

Ta quay lại với thực tại, cất lời:  

"Chính nương nương đã đuổi ngài ấy đến."  

Bị ta nói trúng, Tống Miểu Miểu dứt khoát ném giấy bút, nằm bẹp xuống đất.  

"Tiêu Thuật ấy à, quan hệ của ta với hắn giống như cha ta với cha muội vậy."  

"Ta nói đi đông, hắn nhất định đi tây. Ta nói đi bắc, hắn nhất định hướng nam."  

"Ta nói không cho hắn đi, hắn lại cứ nhất định phải đi. Chiêu này lần nào cũng hiệu quả!"  

Ta nhìn Tống Miểu Miểu, bỗng cảm thấy nàng dường như rất "ngốc mà khôn".  

Hai lần ta gặp Tiêu Thuật, hắn đều nhắc đến việc Tống Miểu Miểu náo loạn.  

Ta liền đoán ra, có lẽ nàng cố tình đẩy Tiêu Thuật về phía ta.  

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟

🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng "còm" review nhé ạ 🫶

🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Nhưng tại sao? Ta có gì đặc biệt mà khiến nàng đối xử khác lạ?  

Tống Miểu Miểu im lặng hồi lâu, cuối cùng lên tiếng:  

"Lần đầu gặp muội, ta đã rất thích muội."  

Nàng dừng lại một chút, rồi nói tiếp:  

"Thích muội vì muội dễ khiến người khác yêu mến."  

"Nhưng cũng vì ta biết, Tiêu Thuật sẽ thích muội."  

Ta không hiểu:  

"Tại sao nương nương lại chắc chắn như vậy?"  

Tống Miểu Miểu ngây ngô thở dài một tiếng:  

"Bởi vì ta hiểu rõ Tiêu Thuật."  

12

"Người một khi đã chìm lâu trong mưu mô quỷ kế, dù có được an ổn, cũng vẫn sẽ suốt ngày bồn chồn bất an."  

"Dù là Đông Cung hay triều đình, đều quá ồn ào, không nơi nào cho hắn cảm giác yên lòng."  

Tống Miểu Miểu bất chợt nở một nụ cười, chuyển sang nói chuyện khác:  

"Nếu xã tắc yên ổn, ta nghĩ hắn sẽ thà làm một hoàng tử nhàn nhã."  

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!