Chương 23: Ác dục kỳ tử*

— Ác dục kỳ tử: câu đầy đủ chính là "ái dục kỳ sinh, ác dục kỳ tử" chỉ sự yêu ghét của một người, khi yêu một người luôn muốn người kia tồn tại, còn khi ghét một người, chỉ hy vọng đối phương chết quách đi. ( Ngoài lề: Ca dao Việt Nam có nghĩa tương tự: Yêu nhau yêu cả đường đi, ghét nhau ghét cả tông ti họ hàng).

Lương Trinh hiện tại đang đứng ở một góc trong hành lang, khẽ nheo mắt lại, cả người như mất hồn nhìn chăm chăm bụi hoa nở rộ rực rỡ đón xuân lay động đung đưa theo làn gió, thoạt nhìn dường như có chút cô đơn.

Chúc Vân Tuyên được người dẫn vào, khi còn cách Lương Trinh vài bước chân liền tự khắc dừng bước lại, hạ nhân bên cạnh thấy vậy cũng cực kỳ hiểu chuyện lui đi, ngay cả Cao An được Chúc Vân Tuyên mang theo giờ đây cũng bị ngăn ở ngoài.

Sau hồi lâu im lặng, Chúc Vân Tuyên lúc này chợt thở dài một cái, rồi trầm giọng hỏi Lương Trinh: "Rốt cuộc Chiêu vương mời trẫm đi vào quý phủ là để làm gì?"

Lương Trinh giơ tay lên, tiện tay bẻ lấy một nhánh hoa đang nở rổ sà vào hành lang, sau đó xoay người qua đưa tới trước mặt Chúc Vân Tuyên: "Bệ hạ có thích không?"

Chúc Vân Tuyên không nhận: "Chiêu vương có chuyện gì cứ nói thẳng ra đi, trẫm còn phải hồi cung."

Lương Trinh rủ mắt xuống, nhìn chằm chằm đóa hoa xinh đẹp trong tay, đồng thời thấp giọng thầm thì: "Thật sự không thích? Ngay cả đóa hoa đẹp đến như vậy, cũng không thể lọt vào mắt bệ hạ được chút nào hay sao?"

"Trẫm nói rồi, trẫm phải về cung."

Lương Trinh ngước mắt lên lần nữa, bộ dạng cười như không cười nhìn về phía đối phương: "Hồi cung làm gì? Chờ lễ bộ quan chức đển bẩm báo chuyện đại hôn sao?"

Chúc Vân Tuyên khó chịu cau mày: "Nếu Chiêu vương không có chuyện gì, vậy thì trẫm về đây."

"Hiếm khi mới ra ngoài một chuyến, làm gì phải gấp gáp quay về như vậy chứ. Bệ hạ… Ngài vừa mới đi đâu?"

Chúc Vân Tuyên không kiên nhẫn lạnh lùng đáp lại: "Chuyện này vốn không liên quan gì đến Chiêu vương."

"Bệ hạ là đến quý phủ của Thục Hòa trưởng công chúa ở con phố trước  đúng không? Thần nghe người ta nói hôm nay công chúa có mở hội thưởng hoa, còn mời tất cả cô nương trong kinh đến, vị hoàng hậu tương lai của ngài cũng có đi, trùng hợp hôm nay ngài cũng xuất cung, để thần đoán xem, hôm nay ngài đến quý phủ của trưởng công chúa đúng không?"

Tuy là bên khoé miệng Lương Trinh hiện ra ý cười, thế nhưng trong mắt lại rét lạnh căm căm không có chút nhiệt độ nào. Chúc Vân cố kìm nén cơn giận lại trả lời hắn: "Trẫm nói rồi, chuyện của trẫm, vốn không có chút gì liên quan đến Chiêu vương."

"Bệ hạ cứ  nôn nóng không thể đợi được nữa, mà muốn đi gặp hoàng hậu tương lai đến vậy sao?"

"Nếu đúng như vậy thì sao?" Chúc Vân Tuyên đột nhiên cất cao âm thanh, "Trẫm sắp sửa lập hậu, tất nhiên cũng muốn nhìn thử hoàng hậu tương lai một chút xem nàng ấy là người như thế nào, cũng may có cô tác thành cho trẫm, có gì không được sao?!"

Vừa nói xong, Lương Trinh bất ngờ tiến lên phía trước một bước. Khi ngửi thấy mùi trà hương quen thuộc kia từ từ tiến lại gần, Chúc Vân Tuyên bắt đầu cảm thấy căng thẳng, theo bàn năng siết chặt tay lại, mới có thể bình tĩnh lui về phía sau. Nhành hoa đang cầm trong tay của Lương Trinh rơi xuống đất, hắn duỗi tay ra mạnh mẽ giữ chặt lấy tay Chúc Vân Tuyên.

Chúc Vân Tuyên đột nhiên cả kinh, ngay lúc bản thân còn chưa kịp phản ứng gì, đã bị Lương Trinh siết chặt tay lôi vào trong một căn phòng.

Ngay lúc Chúc Vân Tuyên vẫn còn đang hoảng hốt không kịp nói gì, Lương Trinh đã dùng lực ép hắn đè lên trên cánh cửa, sau lưng Chúc Vân Tuyên bị đập lên cửa vang ầm một cái cộp đến là đau đớn, viền mắt thoáng chốc cũng đỏ bừng lên. Lương Trinh vẫn không quan tâm gì, tiếp tục nghiêng người tới đè ép đối phương lên cửa, rồi dùng môi mình ngăn chặn lấp kín lấy đôi môi kia.

Đầu lưỡi nóng bỏng kia mới đầu xông tới quấy phá lung tung, sau lại hung tàn cuốn lây môi lưỡi của Chúc Vân Tuyên, rồi cứ liên tục mút hết nước bọt ai kia vào trong miệng, khiến cho Chúc Vân Tuyên bị hôn đến độ da đầu cũng trở nên tê rần, cả người nghẹt thở, trong tình thế không thể nào lui được nữa.

Đợi đến lúc được thả ra, Chúc Vân Tuyên đã không còn chút hơi sức nào, chỉ biết theo bản năng trượt chân ngồi bệt xuống sàn.

Lương Trinh cũng ngồi xổm người xuống theo, rồi duỗi tay nhấc lấy hàm dưới Chúc Vân Tuyên bắt buộc đối phương ngẩng đầu lên nhìn mình. Tuy rằng đôi mắt của người kia giờ đã đỏ ngầu, nhưng lần này vẫn cố nhịn lại không rơi thêm một giọt nước mắt nào, trong ánh mắt khi trừng nhìn Lương Trinh chứa đựng một sự thù hận khát máu.

Đôi môi của Chúc Vân Tuyên hiện tại đã bị cắn ra máu do màn dây dưa kịch liệt ban nãy. Lương Trinh bất chợt duỗi ngón tay cái ra vuốt nhẹ lên đôi môi kia, thuận thế dây ra một vệt, khiến cho bên khoé môi đối phương có chút đỏ sẫm chói mắt, trông như được thoa lên một màu son đẹp đẽ.

Lương Trinh tha thiết nhìn chằm chằm Chúc Vân Tuyên, trông đôi mắt đầy âm trầm loé lên một tia sáng kỳ dị. Sau một hồi lâu nhìn nhau không nói gì, Lương Trinh bất ngờ cúi người xuống bế người lên, rồi đi vào trong phòng ném lên giường.

Lần này không hề có bất cứ một màn dạo đầu mở rộng nào mà dứt khoát đâm thẳng vào, khiến cho Chúc Vân Tuyên cảm giác được thân thể của bản thân giờ đây như bị xé rách thành hai nửa, cả người đau đến mức ứa mồ hôi lạnh, thế nhưng hắn vẫn cố cắn chặt hàm răng mình, suốt từ nãy đến giờ vẫn không mở miệng bật ra một chữ kêu rên nào.

Nam nhân phía trên cứ mạnh mẽ ra vào, động tác hung tàn nhằm phát tiết hết ngọn lửa giận sục sôi kia, hoàn toàn trông hệt như một con báo đang bị chọc điên đánh mất lý trí.

Đợi đến khi tất cả dần lắng xuống, Lương Trinh mới rút dương v*t ra khỏi người Chúc Vân Tuyên, vừa trông thấy tinh dịch chảy ra hòa lẫn tơ máu, đôi mắt hắn thoáng chốc trợn tròn, tim cũng đập dồn dập hơn, đầu óc mất lý trí dần bình tĩnh lại.

Thân thể Chúc Vân Tuyên run rẩy không ngừng, môi dưới bị cắn chặt đến độ tuôn ra máu.

"…. Đau không?" Lương Trinh thấp giọng hỏi đối phương, trong thanh âm cũng chứa đựng chút sự bối rối hoảng loạn mà chính bản thân cũng không cảm nhận được.

Chúc Vân Tuyên không đáp, chỉ quay đầu đi, đôi mắt đang nhắm chặt kia lăn dài một hàng nước mắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!