Chương 25: Nổi loạn

Editor: Vện

Hôm sau, bên ngoài ồn như cái chợ, đâu đâu cũng có tiếng người. Chu Du say rượu đau đầu, khó khăn bò dậy, ngồi trên giường kêu một tiếng. Một thiếu niên xông vào ôm Chu Du, cười khanh khách.

"Đến rồi hả?" Chu Du mệt mỏi nói.

Chu Du đối mặt thiếu niên kia, đúng là Tôn Quyền. Tôn Quyền cười nói, "Huynh mau dậy đi, xem ta và Lỗ đại ca mang thủy quân tới cho huynh nè."

"Đậu ở đâu?" Chu Du hỏi.

"Ở Thái Hồ." Tôn Quyền cười nói, "Mẹ còn đưa ta đồ ăn cho huynh đó."

"Ừ." Chu Du xoa đầu Tôn Quyền, nói, "Cao lên nhiều rồi."

Tôn Quyền đã mang hình dáng thiếu niên, lại nói, "Hôm nay có khách, huynh đoán coi ai đến?"

Chu Du đáp mấy lần không đúng, hỏi, "Anh đệ đâu?"

Tôn Quyền nói, "Nghe thủy quân đến thì y như khỉ xổng chuồng, mới sáng đã ra ngoài với Lỗ đại ca rồi."

Chu Du đứng lên rửa mặt, Tôn Quyền hưng phấn chạy khắp phòng, báo cáo chuyện trong nhà cho hắn, cũng như sức khỏe mẹ Tôn và mẹ Chu. Tôn Quyền cũng chẳng khác khỉ xổng chuồng, khó khăn lắm mới không bị quản thúc, tâm tính tuổi mới lớn chỉ muốn ra ngoài ngao du.

"Có đọc sách không?" Chu Du nhìn Tôn Quyền.

"Có."

"Tập võ?"

"Tập mỗi ngày."

"Ta nói trước…" Chu Du nói, "Ở đây không như ở nhà, không được lơ là việc học, sáng đọc sách hai canh giờ, chiều luyện võ hai canh giờ."

Tôn Quyền nói, "Ta phải đến bàn với Tử Hoàn cái đã, ca ca, bớt lại chút được không?"

"Ai?" Chu Du chẳng hiểu ra sao.

"Tào Tử Hoàn." Tôn Quyền nói, "Hắn mới đến hôm nay đó."

Chu Du ngẩn ra, suy nghĩ, Tào Phi cũng đến à? Hôm qua vừa mới bàn với Tôn Sách, bây giờ xem ra, Tào Tháo rất thông minh, biết phái con trưởng đến đây, hơn nữa còn biết rõ lập trường của hai người.

Đến trưa Tôn Sách và Lỗ Túc mới về, Chu Du bị hai người quấn cho đau đầu. Tào Phi cũng có mặt, mới đến sáng nay, võ bào ướt hơi sương, hiển nhiên đã rong ruổi cả ngày lẫn đêm.

"Mượn binh." Tào Phi nói, lấy một phong thư vỗ lên bàn.

"Hai đứa các ngươi." Tôn Sách không muốn tin, "Nói chuyện như ông nội người ta!"

Tào Phi Tôn Quyền cười to, Chu Du nói, "Đệ nhìn mình đi, mặt mũi như con mèo, rốt cuộc cha đệ có xem đệ là con không vậy?"

Tào Phi đi rửa mặt, đầu đã bằng vai Tôn Sách, hai đứa trẻ như măng mọc sau mưa, Tôn Quyền thấp hơn Tào Phi một chút, cũng nhỏ con hơn.

"Cha ta đang tìm tung tích bệ hạ." Tào Phi nói, "Viên Thuật là người đầu tiên muốn bắt người khai đao, Viên Thiệu Viên Bản Sơ cũng phái người tìm thiên tử, nháo nhào loạn cả lên, Trung Nguyên rối như tơ vò, thiên hạ phải chung tay thảo phạt Viên Thuật."

Tào Phi vừa lau mặt vừa nói, "Cha ta nói, vào Thọ Xuân mỗi người một nửa."

Tôn Sách nói, "Cha ngươi cha ngươi, ta đồng ý cho cha ngươi mượn binh hồi nào?"

Tào Phi, "Không đến nỗi đó chứ! Huynh keo kiệt vậy luôn hả!"

Chu Du không xen vào, Tôn Quyền đứng một bên cười hỏi, "Lúc xuất binh cho đệ theo với?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!