Chương 49: (Vô Đề)

Tháng Ba xuân về, trời nhiều mưa, những cơn mưa lất phất phủ lên Nam Giang một lớp sương mờ ảo đầy mỹ lệ. Hôm đó, Thôi An Tĩnh trở về Nghi Đồng.

Ngày cô hạ cánh xuống Nghi Đồng, là Tạ Câu Nguyệt đến đón.

Trong xe vang lên bản nhạc êm dịu, Tạ Câu Nguyệt ngồi phía trước, vừa lái xe vừa gọi điện báo cáo với Lý Bùi.

"Ừm, em đã đón người rồi."

Thôi An Tĩnh ngồi phía sau, nhìn cảnh vật bên ngoài liên tục lùi lại. Nam Giang đang mưa, nhưng Nghi Đồng lại trong xanh, quang đãng.

"An Tĩnh, đây là kịch bản mới mà chị Bùi bảo tôi đưa cho cô." Tạ Câu Nguyệt đưa qua một xấp kịch bản: "Thời gian khá gấp, hai ngày tới cô vất vả một chút nhé, cố gắng sớm thích nghi vì ngày kia phải vào đoàn rồi."

Khoảng thời gian Thôi An Tĩnh chưa về Nghi Đồng, đạo diễn bộ phim này đã hai lần tìm đến cô, thẳng thắn nói rằng chỉ có cô mới phù hợp với vai nữ chính. Trong giới giải trí, không ai có thể thay thế cô, thậm chí đoàn phim đã tạm dừng quay nửa tháng để chờ câu trả lời của cô.

"Được." Cô nhận lấy kịch bản, tiện tay lật ra một trang để xem.

Tạ Câu Nguyệt nhìn cô qua gương chiếu hậu, thấy cô đang bận nên cũng không nói gì thêm. Khi xe gần đến công ty, cô ấy mới cất tiếng gọi: "An Tĩnh."

Thôi An Tĩnh ngẩng đầu: "Sao vậy?" Đọc Full Tại Truyenfull. vision

"Là… chuyện cô trở về Nghi Đồng, cô có muốn nói cho Tạ Hành Ngôn biết không?" Cô ấy vội vàng bổ sung: "Ý tôi là, nếu anh ấy hỏi thăm."

Bàn tay cầm bút của Thôi An Tĩnh khẽ dừng lại, cô im lặng một lúc: "Cô cứ để đó đã, không cần nói với anh ấy."

Tạ Câu Nguyệt suy nghĩ một chút, vẫn phải vì anh trai mà hỏi thêm: "Gần đây anh ấy hay đến Lê Bình, tôi biết anh ấy đến đó là vì cô. An Tĩnh, bây giờ cô nghĩ gì?"

Thấy cô im lặng, Tạ Câu Nguyệt cảm thấy xót xa cho Tạ Hành Ngôn.

"Có phải cô lo chuyện tình cảm sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp không?"

"Không sao, nếu cô không tiện nói, tôi có thể nói rõ với anh ấy, bảo anh ấy đừng làm phiền cô nữa."

Một lúc sau, Thôi An Tĩnh lắc đầu.

Vấn đề này, vài ngày trước cô đã bàn với Lý Bùi. Mặc dù nhờ một bộ phim mà cô đứng vững trên con đường diễn xuất, nhưng giới giải trí thay đổi quá nhanh, điều cô cần làm bây giờ là dùng những vai diễn để củng cố vị trí trong lòng khán giả. Từ sau vụ lộ chuyện tình cảm lên hot search lần trước, đã có người dán mác cô là "não yêu đương". Vì vậy, Lý Bùi đã khuyên cô hoãn chuyện yêu đương lại thêm hai năm nữa.

"Không phải vì lý do đó." Cô khẽ đáp: "Chỉ là tôi chưa nghĩ xong."

Rất nhanh, đèn xanh bật sáng, xe rẽ vào một góc đường thẳng, tiến vào hầm đỗ xe của tòa nhà công ty, kết thúc cuộc trò chuyện.

Lý Bùi đã ngồi chờ trong phòng họp từ sớm, thấy cô trở về, cô ấy lập tức đứng dậy, ôm chầm lấy cô: "An Tĩnh, chào mừng em trở lại."

Thôi An Tĩnh cười, cũng ôm lấy cô ấy. Cô đảo mắt nhìn quanh, không thấy Cố Minh, nhanh chóng hỏi: "Anh ta đâu rồi?"

"Chắc là đang trốn em đó." Lý Bùi cười nói.

"Chị Bùi…"

"Đừng nói nữa, chuyện em muốn chấm dứt hợp đồng, chị đã biết rồi." Lý Bùi nói: "Nhưng giờ vẫn chưa chính thức kết thúc mà."

Ngày mai là ngày ghi hình chương trình hẹn hò thực tế. Tối nay, cô phải gặp mặt đạo diễn, tiện thể quay một buổi phỏng vấn ngắn.

Sau một ngày mệt mỏi, khi Thôi An Tĩnh về đến Tây Thượng Vân Các thì đã là mười một giờ đêm. Cô ôn kịch bản thêm hai tiếng đồng hồ nữa. Đến khi tắm rửa xong, nằm trên giường mở điện thoại ra, cô mới phát hiện buổi trưa và chiều nay, Tạ Hành Ngôn đã nhắn tin cho cô.

Buổi trưa, anh đã gửi cho cô thông tin chuyến bay.

[Tạ Hành Ngôn: Trưa mai đến.]

Qua bốn tiếng đồng hồ không thấy cô trả lời, anh lại hỏi thêm một câu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!