Chương 11: (Vô Đề)

Bộ phim gần đến hồi kết, chẳng mấy chốc tất cả các cảnh quay đều đã hoàn thành. Hôm tổ chức tiệc đóng máy, Thôi An Tĩnh ôm bó hoa, chụp ảnh cùng đội ngũ nhân viên. Hoàng Mộng Y bước tới, đợi mọi người chụp xong mới tiến lên và hỏi: "Chị An Tĩnh, chị có thể ký tên giúp em được không?"

Thôi An Tĩnh dịu dàng nhận tấm ảnh: "Tất nhiên là được rồi."

Nhìn thấy tấm ảnh, cô sững lại một giây. Nếu không nhầm, bức ảnh này là vai diễn trong bộ phim đầu tiên cô tham gia.

Hoàng Mộng Y lắp bắp: "Chị An Tĩnh, em... em thích chị lâu rồi…"

"Thật ra em là fan của chị, từ lúc chị mới ra mắt em đã thích rồi, chỉ là trước giờ chưa có cơ hội nói chuyện với chị." Cô ấy do dự một lúc: "Em không biết có thể kết bạn Wechat với chị được không?"

Nữ diễn viên chính lại là fan của mình, điều này khiến Thôi An Tĩnh có chút bất ngờ. Ký xong, cô trả bút và ảnh lại cho Hoàng Mộng Y, cầm lấy điện thoại của mình, cất giọng nhẹ nhàng: "Được thôi, để chị quét mã của em."

Khoảnh khắc thêm Wechat thành công, tay Hoàng Mộng Y run lên.

Thôi An Tĩnh không thường tương tác với fans ngoài đời, nhìn thấy dáng vẻ kích động của cô ấy, cô định mở miệng nói gì đó thì điện thoại lại reo lên.

Cô ra dấu về phía Hoàng Mộng Y, chỉ vào điện thoại rồi đi sang một bên bắt máy.

Gọi cho cô là một đạo diễn. Năm đó, khi cô mới vào đoàn, vị đạo diễn này đã cho cô nhiều lời khuyên và sự chỉ dẫn chuyên nghiệp, có thể xem như người dẫn đường trong sự nghiệp diễn viên của cô, vì vậy, Thôi An Tĩnh rất nhớ ân tình của anh ấy.

Đạo diễn ở đầu dây bên kia hỏi: "An Tĩnh, lâu rồi không gặp, dạo này em có rảnh không, ra ngoài gặp nhau một chút."

Thôi An Tĩnh cười: "Đạo diễn Triệu, quan hệ giữa chúng ta không cần phải khách sáo như vậy, anh tìm em có việc gì sao?"

Thôi An Tĩnh lập tức đoán trúng, đạo diễn Triệu giả vờ trăn trở cười cười: "Thật ra đúng là có chuyện muốn tìm em."

Sau khi tiệc đóng máy kết thúc, Thôi An Tĩnh đi thẳng đến bệnh viện.

Tạ Câu Nguyệt đã có thể xuống giường đi lại, đang chống nạng đi trong phòng. Thôi An Tĩnh đỡ cô ấy ngồi xuống: "Sao chỉ có mình cô, anh trai cô đâu rồi?"

Tạ Câu Nguyệt đặt cây nạng sang một bên: "Anh ấy về Nghi Đồng dạy học rồi."

"Hai tháng trước Tết cô có kế hoạch gì không?" Nói xong, cô ấy cảm thấy câu này không ổn, nhanh chóng đổi cách hỏi: "Hoặc là, cô muốn làm gì?"

Sau khi bộ phim phát sóng, Thôi An Tĩnh đã đón nhận một làn sóng phản hồi tích cực mới, số lượng kịch bản gửi đến gấp đôi so với trước đây, nhưng đa phần cô đều không hài lòng. Việc dành thời gian để quay một đống phim kém chất lượng không có nhiều tác dụng đối với cô, mà còn có thể làm hỏng danh tiếng của cô.

Do đó, Tạ Câu Nguyệt đã cùng Cố Minh bàn bạc, liệu có nên để cô tham gia một chương trình thực tế không.

Lúc đó Cố Minh đã nói thế này với cô ấy: "Tham gia đi, cô ấy muốn lên trời cũng được."

Tạ Câu Nguyệt cạn lời, cả hai bên đều không ai vừa lòng.

"Tôi muốn vào đoàn phim." Đọc Full Tại Truyenfull. vision

Tạ Câu Nguyệt: "Nhưng gần đây không có kịch bản nào phù hợp."

Thôi An Tĩnh kể lại chuyện hôm nay đạo diễn Triệu tìm cô.

"Triệu An, đạo diễn vừa đoạt giải Oscar đạo diễn xuất sắc nhất năm ngoái sao?"

"Ừm, lúc trước anh ấy đã giúp tôi rất nhiều."

"Tôi nhớ anh ta hình như không giỏi lắm trong việc quay phim truyền hình, từ đầu anh ta đã quay phim điện ảnh, bộ phim giành giải năm ngoái cũng là phim điện ảnh, cô chắc chắn muốn dành thời gian dài như vậy để trả ơn người ta không?"

Bộ phim này của Triệu An chỉ có thể xem là một bộ phim hạng A+, được chuẩn bị suốt nửa năm. Một tuần trước khi khởi quay mới phát hiện nữ chính bị kẹt lịch quay. Bên đoàn phim khác sợ cô ta ảnh hưởng đến chất lượng phim nên đã bàn bạc với đội ngũ và định thay cô ta. Kết quả là cô ta tự quyết định, bỏ Triệu An.

Vì chuyện này mà mấy ngày nay Triệu An không ngủ được, bận rộn lo việc chọn lại vai diễn, rối ren đến không chịu nổi, không ai khiến anh ấy hài lòng, cuối cùng anh mới nhớ đến Thôi An Tĩnh, vội vã hẹn cô đến thử vai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!