Vinh Hưởng bị Vinh Nhung mặt lạnh đá ra khỏi phòng, giương mắt vò đầu
đứng nhìn cách cửa. Tại sao được tha thứ nhưng lại không có quyền lợi
như trước rồi? Vinh Hưởng oán hận phát điên về phía cánh cửa.
Nghỉ hè dài đằng đẵng, Vinh Hưởng bị Vinh Nhung lấy đủ lý do cách ly hơn hai mét. Dụ được cô vui mừng, để cho sờ sờ hôn nhẹ, nghĩ sẽ tiến được
thêm một bước ai dè cô sẽ không chút do dự mà cho anh năm dấu tay.
Vinh Hưởng hận nghiến răng nghiến lợi, một chút biện pháp cũng không có với cô.
Chính xác là Vinh Nhung thích xem dáng vẻ người nào đó uất ức mà không
thể làm được gì, hai người trong lúc này giống như hai dứa trẻ tranh
chấp với nhau, mỗi một cử chỉ đều tuyên bố rõ ràng đây là nam nữ thiếu
niên đang ở trong gian đoạn tình yêu ngây ngô. Vinh Nhung rất thỏa mãn,
kiếp trước khoảng thời gian này bây giờ cuối cùng cũng được đền bù lại.
Giữa bọn họ bỏ qua khoảng thời gian yêu nhau kia quá nhiều, bây giờ từng chút từng chút một đều ở này để được bồi thường.
Sauk hi Vinh Hưởng thi tốt nghiệp trung học xong, phần lớn thời gian hai người đều chán làm những chuyện mà những đôi tình nhân hay làm nhưu ăn
cơm, trò chơi, đi dạo phố, xem phim. Vinh Hưởng luôn tìm rất nhiều việc
để làm cùng với Vinh Nhung, ví dụ như là đi làm lợi ích xã hội ở trạm
tàu hỏa hoặc sáng sớm đi phát báo.
Hoặc là cùng nhau đi làm ở công viên thủy cung.
Cuộc sống giống như một đoạn phim nhỏ, nhìn cô biểu lộ sự vui sướng, tim của anh cũng từ từ trơn nên mềm mại và thỏa mãn .
Thì ra là, giữa bọn họ, trừ tình chuyện làm tình thì ở ngoài còn có rất
nhiều chuyện vui vẻ có thể cùng nhau chia sẻ. Lúc này Vinh Hưởng mơ hồ
hiểu được nguyên nhân Vinh Nhung cự tuyệt. Thì ra là cô bé ngốc này, vẫn cho là anh chỉ mê đấm cơ thể trẻ trung của cô mà thôi.
Vinh Hưởng bắt đầu học tôn trọng cô, lúc cô không thích anh sẽ yên lặng ôm ấp cô, hôn trán của cô.
Chỉ cần ở chung đơn giản như vậy cũng có thể làm anh có loại cảm giác
hạnh phúc, loại tình yêu ngọt như mật này đủ để cho anh cảm thấy vui vẻ, cảm thấy tất cả đều có ý nghĩa.
Thời gian lâu dài, người trong nhà họ Vinh đều nhìn ra thiếu gia và tiểu thư tính tình vô cùng kỳ lạ.Cuối cùng Vinh Kiến Nhạc cũng không có đem chuyện của hai người họ nói
cho Hồng Mộ nghe, nhưng ánh mắt của ông nhìn Vinh Nhung càng ngày càng
phức tạp đến khó phân biệt rồi. Thường thường thì sẽ ở trên bàn cơm nhìn cô chằm chằm, Vinh Nhung cũng không kiêng kỵ gì, cô biết rõ ông đang để ý cái gì, dáng vẻ của cô vẫn như cũ coi như không có chuyện gì cả.
Vinh Nhung càng lạnh nhạt hơn, Vinh Hưởng lại càng cố chấp. Vinh Kiến
Nhạc nhìn thấy thì khóe mắt co giật liên tục, cặp mắt đỏ tươi thiếu chút nữa là phun ra lửa đốt Vinh Nhung không còn gi.
Vinh Kiến Nhạc nhìn dáng vẻ con trai bị vợ quản nghiêm, cẩn thận phục vụ để mặt cho con bé thao túng con trai mình, ông giận đến răng muốn ói ra máu. Giận nhưng không thể phát tác được nên đành làm mặt u ám mà ăn
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!