Chuyện Hồng Mộ sẽ la lối tức giận đều nằm trong dự liệu của anh, Vinh
Hưởng tựa vào ban công im lặng hút thuốc đồng thời nghe thấy tiếng nước
chảy từ phòng tắm truyền ra. Mưa vẫn chưa tạnh, có lẽ rất khuya Vinh
Kiến Nhạc mới trở về. Vinh Hưởng thầm nghĩ, chuyện này không thể để cho
Vinh Kiến Nhạc và Hồng Mộ lôi ra bàn bạc, anh mà càng biểu lộ thì Hồng
Mộ sẽ càng không cho Vinh Nhung một sắc mặt tốt.
Trong lòng anh hơi có chút mờ mịt, mâu thuẫn rối rắm khiến cho suy nghĩ
của anh càng thêm mơ hồ không rõ. Hồng Mộ là của mẹ của anh, đau lòng
che chở đều là chức trách của anh.
Nhưng Vinh Nhung.... thật ra cũng bởi vì trong nhất thời anh động lòng
cảm thông mới đón cô trở về nhà họ Vinh. Hành động này rốt cuộc là đúng
hay sai? Nhà họ Vinh vốn không yên bình, việc làm lần này khẳng định anh đã tự tay chăm ngòi cho quả bom được giấu dưới lòng đất.
Khói mù trộn lẫn trong màn mưa, Vinh Hưởng đắm chìm trong một bức tranh xám xịt.
Vinh Nhung vừa ra khỏi phòng tắm liền nhìn thấy hình ảnh như vậy, anh
mặc áo sơ mi trắng, thân hình cao ngất nghiêng người dựa vào rào chắn
màu đen trên ban công. Bên chân là cây mã đề màu trắng, sợi tóc đen làm
nổi bật lên gò má trắng noãn lành lạnh của anh. Từ nhỏ cô luôn cho rằng anh là một bé trai hấp dẫn ánh mắt của người khác, nhưng mười một năm
qua cô chưa từng tỉ mỉ nhìn anh như vậy. Anh giống như đã hoàn toàn trở
thành một người khác, kiêu căng khó có thể thân cận.
Trên khuôn mặt của Vinh Nhung cũng đổi lại vẻ dịu dàng, cứ như vậy yên
lặng mà chăm chú nhìn anh. Có một vài trí nhớ lúc còn nhỏ như phim điện
ảnh chợt hiện trong đầu cô, bên tai không ngừng vang vọng tiếng cười nô
đùa thời ấu thơ.
Khi đó cô vẫn là Tống Niệm Nhung, vẫn chỉ là một đứa bé bị Tống Hải
Thanh mang thai ngoài ý muốn sinh ra, cô vẫn không biết Vinh Kiến Nhạc
kia là ba của mình.
"Anh, chờ em lớn lên sẽ gả cho anh."
"Tại sao?"
"Bởi vì anh là bé trai đẹp nhất."
"Đứa ngốc! Vậy, anh khẳng định sẽ không cưới em".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!