Tiếng ồn ào kết hợp cùng mùi khói dầu của đồ nướng bốc lên khiến Vinh
Hưởng khó chịu mà nhíu mày, nhìn sang Dịch Phong ngồi bên cạnh cứ trơ
trơ ra thì Vinh Hưởng mới hiểu, hóa ra thằng nhóc này đang cố ý. Tầm
mắt Vinh Hưởng dõi theo bóng dáng màu đỏ đang qua qua lại lại giữa đám
đàn ông ở cách đó không xa, Vinh Hưởng rũ mắt, lời nói ra cũng không có
vẻ gì tốt, "Dịch Phong, tên khốn cậu có ý gì?"
"Tại sao mỗi lần đụng tới chuyện của cô gái đó thì cậu lại nổi khùng lên như vậy?" Dịch Phong hằn học đáp trả, đưa mắt nhìn cô gái đứng cách đó
không xa, "Nếu không phải là mình đã bị Tương Mạch dày vò hết sức thì
mình sẽ không làm vậy, mình chỉ dẫn theo cậu đến xem một chút theo lệ
thôi, xem xong mình sẽ đi, về phần sau đó phải làm sao thì đó là chuyện
của cậu."
Vinh Hưởng không nói gì mà chỉ lạnh lùng nhìn cô gái mặc chiếc váy màu
đỏ ngắn ngủn, đang đứng ở trong đám đàn ông bẩn thỉu xấu xa trước bàn
bán bia. Cô có vóc dáng rất cao, nhưng vì vóc người thon gầy mỏng manh
nên thoạt nhìn giống như có hơi nhỏ nhắn, dưới váy ngắn là cặp chân
thẳng đuột trắng noãn khiến người khác phải chú ý. Vinh Hưởng tức giận
ngửa đầu uống một hơi cạn sạch ly bia, mùi vị thật là chưa bao giờ hỏng
bét như vậy.
Vinh Nhung vừa quay người lại thì nhìn thấy Vinh Hưởng và Dịch Phong
đang ở nơi xa nhìn mình chằm chằm, cô vội vàng cúi đầu đi ra quán bán
hàng.
Nhìn cô đứng ở cửa quán bán hàng, thỉnh thoảng xoa xoa hai cánh tay, dậm chân sưởi ấm. Bây giờ là cuối thu, ban đêm rất lạnh, mà cô lại phải mặc váy ngắn do Boss cung cấp, cho nên tay và chân đều lộ ra bên ngoài hơn
phân nửa. Vinh Hưởng nhìn cô mặc đồ cả người đều đỏ tươi nổi bật ở trong một mảnh tối đen như mực, sương mù nhàn nhạt quanh quẩn ở bên người cô, hình ảnh thật đẹp nhưng cũng không kém phần thê lương.
Vinh Nhung cảm giác được tầm mắt lạnh lùng kia đang dõi theo mình, khiến cả người cô trở nên cứng ngắt. Mắt thấy một đám đàn ông quàng vai bá cổ nhau đi tới, cô vội vàng chạy ra nghênh đón, cười duyên nói: "Các anh
trai, vào bên trong ngồi đi? Quán bia của chúng tôi có khuyến mãi mua
mười chai tặng hai chai. Xin mời!"
Trong âm thanh hỗn tạp cũng không thiếu sự trêu chọc của đám đàn ông,
"Tặng bia à? Cái này không hấp dẫn, tại sao cô em gái xinh đẹp như thế
này.... không đến ngồi uống với bọn anh vài ly?"
Sớm đã quen với những giọng điệu cười cợt như vậy, Vinh Nhung chỉ
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!