Chương 5: (Vô Đề)

Phóng mắt nhìn xa, nơi tầm mắt vươn tới đều là một vùng non xanh nước biếc, mây mù lượn lờ. 

Mảnh đất mà phái Côn Luân tọa lạc linh khí dồi dào, đúng là nơi tuyệt hảo để tu hành.

Tôi hít sâu một hơi, trong lòng âm thầm nghiến răng — Nguyên Thư Dao sống lại một đời, nhưng tôi, Vân Yên Ninh, chẳng phải cũng đang bắt đầu lại hay sao?

Vì cớ gì tôi phải cúi đầu trước cốt truyện? 

Sao có thể cam tâm để số phận an bài? 

Hừ, tôi cứ muốn nghịch thiên cải mệnh xem sao!

Nếu làm trái cốt truyện sẽ dẫn đến thiên đạo trừng phạt, vậy thì cứ việc giáng xuống đi! 

Nếu có thể g.i.ế. c c.h.ế. t tôi, vậy xem như sớm được siêu thoát.

Còn nếu g.i.ế. c không nổi… thì tôi, Vân Yên Ninh, sẽ sống một đời tiêu d.a. o tự tại, thích gì làm nấy!

Dĩ nhiên, chuyện quan trọng nhất lúc này vẫn là tu luyện. 

Gà mờ thì không có tư cách để tiêu d.a. o tự tại — đơn giản vậy thôi.

Trong thế giới tu tiên này, cảnh giới của tu sĩ được chia thành chín tầng:

Luyện Khí → Trúc Cơ → Kim Đan → Nguyên Anh → Xuất Khiếu → Hóa Thần → Luyện Hư → Đại Thừa, cuối cùng là Độ Kiếp phi thăng.

Vân Yên Ninh năm mười lăm tuổi đã đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ, có thể xem như tu luyện thần tốc. 

Nhưng tôi cần phải tranh thủ thời gian, trước khi nữ chính xuất hiện, phải nâng tu vi lên càng cao càng tốt. 

Mục tiêu hàng đầu lúc này là kết đan.

Sau khi xuất quan, tôi không dám lơ là một khắc nào. 

Trừ thời gian nghỉ ngơi ban đêm, gần như toàn bộ mỗi ngày tôi đều vùi đầu tu luyện, dốc sức tiến lên.

Chừng một tháng sau, khi tôi đang ngồi thiền bên hồ, nhắm mắt điều tức vận khí như thường lệ, thì bất chợt — trước mắt bừng sáng, toàn thân tôi như bị dòng chân khí cuồn cuộn bao phủ, cơ thể như đặt lên ngọn lửa hừng hực cháy.

Tôi hoảng hốt điều tức, cố gắng ổn định chân khí trong người, nhưng không sao khống chế nổi. 

Trong khoảnh khắc, tôi hoàn toàn bối rối, không biết phải làm gì.

"Không được mở mắt! Mau vận khí — muội sắp kết đan rồi, phải dồn toàn bộ chân khí về đan điền!"

Một giọng nói xa lạ vang lên bên tai, ngay sau đó, tôi cảm nhận được có người mạnh mẽ ép luồng chân khí đang tán loạn trong cơ thể tôi quay ngược trở về.

Tôi cố gắng định tâm, làm theo lời y nói, tiếp tục nhắm mắt, chuyên tâm vận khí.

4.

"Muội thật đúng là liều lĩnh. Kết đan mà không tìm người hộ pháp, dám một mình liều mạng thế sao? Nếu ta không tình cờ nhìn thấy, e là giờ muội đã tẩu hỏa nhập ma rồi!"

Lúc tôi mở mắt ra, đã là năm ngày sau. 

Cuối cùng tôi cũng kết thành Kim Đan, nhưng cảm giác như toàn bộ linh lực đã bị rút cạn, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, vô cùng nhếch nhác.

"Muội vừa kết đan xong, đang lúc yếu nhất, đừng cử động bừa bãi."

"Ân nhân tên gọi thế nào? Vân Yên Ninh xin cảm tạ ân cứu mạng. Sau này nếu có chỗ cần giúp đỡ, chỉ cần mở lời, ta tuyệt đối không từ chối."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!