Nàng thấy bên cạnh lại có một vị đệ tử trẻ nữa ngã xuống, đôi mày càng lúc càng siết chặt, dường như đã đến giới hạn nhẫn nại.
Nguyên Thư Dao đột ngột tung người bay lên không trung, nín thở ngưng thần, tụ toàn bộ linh lực vào một điểm.
Đám ma tu bên dưới thấy vậy, như có cảm ứng trong vô hình, cũng đồng loạt dừng lại, cùng lúc vận khởi toàn bộ pháp lực, dốc hết sức chỉ để công kích một mình nàng.
Chỉ trong thoáng chốc, tất cả ma tu đều đỏ ngầu đôi mắt, ma khí cuồn cuộn bốc lên như khói đặc.
Ma khí trên không trung dần tụ lại, hóa thành một ma linh khổng lồ.
Hình thể của ma linh không rõ ràng, chỉ có đôi mắt đỏ âm u mở to, khóa chặt mục tiêu, lao thẳng về phía Nguyên Thư Dao.
Nguyên Thư Dao toàn thân bừng sáng, linh khí thuần trắng tuôn ra như sóng vỡ, vung kiếm nghênh chiến ma linh.
Nhưng ma linh kia là kết tinh từ sức mạnh của mấy vạn ma tu, chỉ một đòn đánh xuống, đã khiến thân thể nàng như bị xé toạc, m.á. u thịt nứt toác thành hàng ngàn vết thương.
Đến cả gương mặt nàng cũng đã mờ đi trong máu, chẳng còn rõ nét.
Bạch y đẫm máu, nhưng Nguyên Thư Dao chưa từng có lấy một khắc chần chừ, nàng vẫn tiếp tục vung kiếm xông lên.
Tay chân nàng như bị hàng trăm lưỡi đao xé qua, từng mảng da thịt bật tung lên trong lúc nàng vẫn không ngừng tiến về phía trước.
Có những vết thương sâu đến mức lộ cả xương trắng.
Rốt cuộc, nàng cũng bị ép đến bước đường cùng, giống như Tiêu Hành khi trước, dốc cạn linh lực, cưỡng ép hai thanh kiếm trong tay bộc phát ra mười tầng kiếm quang.
Kiếm quang rực rỡ, chớp lóa như ảo mộng, sắc bén và lộng lẫy đến nghẹt thở.
Ma linh dường như cũng nhận ra đây chính là đòn quyết định sinh tử, thân hình lập tức phình lớn gấp mấy lần, gào thét lao về phía nàng như dã thú.
Nguyên Thư Dao vung kiếm, c.h.é. m thẳng xuống.
Khoảnh khắc đó, cuồng phong cuộn trào, mây đen tụ lại, sấm sét vang dội trời đất.
Chỉ thấy mấy vạn ma tu, trong tiếng gào thét thảm thiết hóa thành tro bụi.
Nguyên Thư Dao cũng bị đánh bay, nặng nề rơi xuống mặt đất, m.á. u thịt be bét, hôn mê bất tỉnh.
Trận chiến ấy, ác liệt đến tận cùng — còn tôi, ngồi yên giữa tầng mây, thậm chí chẳng bị b.ắ. n trúng lấy một giọt máu.
Tôi trơ mắt nhìn Tiêu Hành và Nguyên Thư Dao chiến đấu đến khi linh lực cạn kiệt, thân thể đầy thương tích ngã xuống…
Người thân đổ máu, còn tôi chỉ biết đứng ngoài mà bất lực.
Có lẽ, đây chính là hậu quả của việc tôi suốt bao năm qua tự phụ vào thiên phú, không tìm cơ duyên, không luyện pháp khí, chỉ một mực tu linh lực.
Tôi ngồi đây, giữa mây trời, có khóc nhiều đến bao nhiêu đi nữa thì cũng chẳng để làm gì.
Hai người họ, rơi xuống là máu.
26.
Sau trận chiến, kiểm đếm lại — Ma giới đã điều động tổng cộng bảy vạn ma tu, còn tiên môn thì đã công phá thành đô của Ma giới.
Tuy nhiên, trong thành vẫn còn Ma cung, mà cổng chính của Ma cung lúc này vẫn đóng chặt.
Bên trong đó, ắt hẳn vẫn còn khoảng ba vạn ma tu chưa xuất chiến.
Dĩ nhiên — trong Ma cung, còn có Ma Tôn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!