Ngày đầu tiên vừa xuyên đến, tôi nhát như cáy, muốn trút hết sự khó chịu cũng không dám phát ra tiếng.
Nếu tối đó có ai lén nhìn, ắt hẳn sẽ thấy "nguyên chủ
"đang trong bóng tối, suốt nửa đêm vung tay loạn xạ đánh vào không khí. Không biết đã phát điên trong phòng bao lâu, tôi cuối cùng cũng kiệt sức nằm bẹp xuống giường, đầu óc vẫn quay cuồng nghĩ ngợi, tưởng tượng loạn xạ."Thảo nào ta tỉnh dậy đã khóc, thì ra đôi mắt ta còn biết sớm hơn cả ta — ôiiiii mười triệu tiêu rồi.
"Khó khăn lắm mới trúng được mười triệu, rốt cuộc lại phải sống trong cái nhà nhỏ xíu không nước, không điện, không wifi… Trời ơi, đến đi vệ sinh cũng không có giấy."
"Phải rồi, chẳng bao lâu nữa ta còn chẳng được ăn cơm nữa — bế thực! Bế bế cái m* nó chứ, toàn một lũ điên rồ!"
"Khoan đã, bế thực thì hình như không cần đi vệ sinh nữa nhỉ… Thế thì bế thực đi, thà nhịn ăn còn hơn phải lấy que tre chùi mông."
Cuối cùng, cả người lẫn tinh thần đều mệt rã rời, tôi rúc vào trong chăn, quấn chặt mình như một cái bánh tuyết mochi khổng lồ, cảm thấy tủi thân chẳng khác gì một con cún bị bỏ rơi.
Trong lòng cứ chửi thầm mãi không thôi.
Rốt cuộc vì sao trên trời rơi xuống một bãi phân chó, mà lại vừa vặn rơi trúng đúng đầu tôi?
Yên Ninh, Tháp Quỳnh Lâm, Giang Tâm Đảo , rồi cả vị sư phụ kia…
Xem ra ta đã xuyên vào cuốn tu tiên truyện mà mình vừa mới đọc xong.
《Ta Từ Chối Làm Bạch Liên Nữ Chủ Như Thế Nào Trong Giới Tu Tiên Song Túc Song Phi 》.
Thân thể tôi đang mượn, hẳn là của Vân Yên Ninh — nữ phụ trong truyện.
Ha… được thôi, tôi thừa nhận — chính là nữ phụ độc ác số một của cả bộ truyện, loại hình kỹ năng tự hủy đầy đủ không thiếu điểm nào.
Trong nguyên tác, Vân Yên Ninh xuất thân từ một thế gia tu tiên, tư chất xuất chúng, mới sáu tuổi đã được danh môn đệ nhất giới tu tiên.
Phái Côn Luân phá lệ thu nhận, trở thành đệ tử cuối cùng của nam chính Tiêu Hành.
Từ nhỏ, Vân Yên Ninh đã có dung mạo khuynh thành, đẹp như tranh vẽ, chính là kiểu "khắp trời đất chẳng ai sánh được, ngàn năm mới sinh ra một lần" trong bút pháp của Thái Ung, được xưng tụng là đệ nhất mỹ nhân của Tam giới, danh xứng với thực.
Vì ngày đêm gần gũi bên nhau, sau khi hiểu chuyện, nàng dần sinh lòng cảm mến sư phụ.
Bình thường chẳng có việc gì cũng tìm cớ tới gần Tiêu Hành, không ngừng trêu ghẹo.
Tiếc là Tiêu Hành luôn điềm tĩnh từ chối, chưa từng xao động.
Về sau, nữ chính vừa gặp đã yêu Tiêu Hành, tìm mọi cách bái nhập môn hạ.
Từ đó, Vân Yên Ninh như gặp kẻ thù lớn, suốt ngày gây khó dễ cho tiểu sư muội cứ quấn lấy Tiêu Hành không rời.
Từ xưa đến nay, nữ chính luôn áp chế nữ phụ.
Mọi âm mưu hãm hại của Vân Yên Ninh đều lần lượt bị nữ chính vạch trần.
Trong cuộc đấu trí giữa hai người, Tiêu Hành cũng dần bị sự thông minh, lanh lợi của nữ chính hấp dẫn.
Cuối cùng, dung mạo không thắng nổi hào quang nữ chính, Vân Yên Ninh sau những lần tự chuốc họa, đã bị Tiêu Hành trục xuất khỏi phái Côn Luân.
Sau khi rời khỏi sư môn, Vân Yên Ninh sinh tâm ma.
Tu vi khi ấy còn nông, lại không có Tiêu Hành trợ giúp, một mình không cách nào chế ngự, cuối cùng bị tâm ma phản phệ, sa vào ma đạo.
Đã sa vào ma đạo, Vân Yên Ninh liền dứt khoát đi đến cùng trên con đường đối đầu với nữ chính, không quay đầu.
Nàng cấu kết với Ma Tôn, bất ngờ tập kích phái Côn Luân, khiến nữ chính trọng thương, bắt cóc Tiêu Hành, rồi ra sức giam cầm, hành hạ, quyến rũ hắn, dùng hết mọi thủ đoạn bỉ ổi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!