Thoáng bình ổn lại xao động trong lòng, Thái phó ngồi xuống mép giường, cầm lấy tay tiểu Hoàng đế đầu tóc đang hỗn loạn, chợt thấy dưới chăn lộ ra thường phục của Hoàng đế, hỏi:
"Sao hoàng thượng còn chưa thay áo ngủ?"
Nội tâm Hoàng đế thầm oán: Còn không phải vì ái khanh không có việc gì luôn tới đây la cà sao sao?
Nhưng trên mặt cũng chỉ cười nhẹ: "Trẫm lo lắng vừa rồi Thái phó có thể bị thương, đoán chắc một lúc nữa Thái phó sẽ quay lại, nên để nguyên quần áo nghỉ ngơi một lát, không ngờ lại ngủ thiếp đi."
nói xong lại miễn cưỡng mở ra môi anh đào ra ngáp một cái, lúc nãy ở trong trà lâu chỉ ăn một ít phù dung cao, chưa được ăn uống đầy đủ, trong lúc nhất thời máu không kịp lưu thông, cả người cảm thấy lười biếng.
Vệ Lãnh Hầu nhìn bộ dáng tinh thần Niếp Thanh Lân không thoải mái, nghĩ rằng việc vừa rồi nhất định đã làm hắn sợ, nếu không phải đúng lúc mình quay lại, Hưu Đồ Liệt kia thật sự sẽ cả gan làm loạn cướp người đi.
Nếu tên man di kia cởi quần áo tiểu Long Châu ra lại phát hiện hắn là nam hài, kia... Suy nghĩ một chút chắc chắn Hưu Đồ Liệt sẽ thẹn quá hóa giận, giết người diệt khẩu...
Đột nhiên Niếp Thanh Lân phát hiện sắc mặt Thái phó đại nhân không được tốt lám, sợ hắn lại muốn gây sự với mình, vội vàng nâng cao tinh thần, nói: "Lúc nãy trẫm thấy tên man di kia đánh mấy quyền rất mạnh vào trên người Thái phó, có chỗ nào bị thương không? Đúng rồi, Trương ngự y có cho trẫm một ít thuốc bôi mỡ được tinh luyện từ dầu rái cá Tuyết Liên, tiêu trừ vết bầm rất tốt."
nói xong, nàng liền sai An Xảo Nhi đang đứng ở bên cạnh đi lấy hòm thuốc, đưa cho Thái phó đại nhân.
Trong mắt phượng của Thái phó có tia sáng vụt qua, chậm rãi nói đầy ẩn ý: "Nếu không phải Thánh Thượng nhắc nhở, vi thần cũng không chú ý trênngười có chút đau..."
nói xong liền cho đám người An Xảo Nhi lui ra ngoài, sau đó liền cởi ngoại bào của mình ra...
Tiểu Hoàng đế cảm thấy Thái phó đại nhân đã hiểu sai ý của mình, vốn là nàng muốn đưa thuốc mỡ để cho Thái phó cầm về quý phủ, tìm một thiếp thất dịu dàng chăm sóc, muốn bôi thuốc thế nào thì bôi như thế.
Nhưng Thái phó đại nhân cởi y phục xong liền tự nhiên chen lên long sàng, vây mình giữa hắn và vách tường...
Tư thế này là muốn nàng "Ngự thủ thân phu*"sao?
*Tự tay hầu hạ, sở dĩ dùng ngự thủ là vì nữ 9 là vua
Đợi cho Vệ hầu cởi hết quần áo, lộ ra một vệt máu đọng lớn trên bụng rắn chắc của hắn, rốt cuộc những oán thầm trong lòng Niếp Thanh Lân đã biến mất.
Lúc này nàng mới phát hiện, nam nhân làm như không có chuyện gì bên cạnh đã trúng không ít trọng quyền của tên man di kia, vậy mà hắn vẫn có thể nhịn được, lúc ấy ngay cả hừ cũng không hừ nửa tiếng.
Mặc dù chuyện hôm nay là chuyện ngoài ý muốn, Vệ Lãnh Hầu hoàn toàn không cần tự mình động thủ, nhưng hắn lại là người chạy tới đầu tiên, Niếp Thanh Lân biết Thái phó có ý đồ khác với mình, cũng đang là thời điểm mới mẻ, nhưng tóm lại hôm nay hắn đã dùng thân giúp mình vượt qua nguy hiểm, đúng là mình đã thiếu hắn một phần nhân tình.
Lập tức yên lặng nhận lấy hộp thuốc mỡ, xoay cái nắp khảm mã não ra, dùng ngón tay lấy một ít thuốc mỡ thảo dược màu xanh nhạt, hít sâu một hơi, đem nó xoa loạn lên trên các bắp thịt rắn chắc kia.
Thuốc mỡ này thật sự là thuốc tốt, bôi lên da thịt ấm áp liền tan chảy thành chất lỏng mát lạnh, không chỉ vậy, chỉ chốc lát liền ngấm vào trong da thịt, ngón tay sờ đến chỗ vừa bôi thuốc, trước đó ẩm ướt một mảng, thoáng cái đã bốc hơi thành một mảng khí lớn.
Niếp Thanh Lân ép bản thân mình bôi xuống cái chỗ nóng như sắt kia, sau khi vội vàng bôi loạn đều đều, liền lấy cớ rửa tay đi xuống khỏi long sàng.
Nhưng khi vừa vượt qua thân thể Thái phó đại nhân đi xuống, bỗng nhiên thấy trời đất chao đảo, lập tức biến thành nằm dưới thân Vệ Lãnh Hầu.
"Thái phó... còn có chuyện gì..." Còn chưa nói hết câu, ngay lập tức bị biến mất phía trong đôi môi.
Trong lúc nhất thời Niếp Thanh Lân bị môi lưỡi cuốn lấy, trong lòng âm thầm kêu khổ, nụ hôn lần này không giống mấy lần trước, bàn tay Thái phó lại đang sờ về hướng bộ ngực của mình.
Tuy rằng bên trong được quấn rất nhiều lớp vải bố, nhưng nếu sờ tay vào ngực, thân phận nữ nhi của mình không phải sẽ bị bại lộ sao?
Vì thế vội vàng cắn vào môi Thái phó một cái.
Vệ Lãnh Hầu cảm thấy môi hơi đau, đứa trẻ kia lại giống như mèo con dám cắn hắn, không khỏi khẽ ngẩng đầu, hơi bất mãn nhìn con mèo nhỏ đangnằm trong ngực kia.
"Thái phó cũng muốn giống như tên man di kia, muốn làm nhục trẫm sao?"
Đây là lần dầu tiên Vệ Lãnh Hầu bị người ta cắn nát đôi môi, lau vết máu và vết nước bọt trên môi, trong lòng giận tái mặt, nhưng nhìn bộ dáng cùng vẻ mặt ủy khuất của đứa trẻ kia, cuối cùng cũng không đành lòng, chẳng qua là lời nói lạnh đi vài phần: "Vi thần luôn đối đãi với Hoàng thượng như trân bảo, không nghĩ rằng Hoàng thượng lại đánh đồng vi thần với tên man di kia..."
Niếp Thanh Lân giãy dụa ngồi dậy, ôm sát chăn trước người nói: "Nếu Thái phó đại nhân đã thay trẫm chọn lựa hiền phi, dĩ nhiên không lâu nữa sẽthành hôn, khanh là trọng thần triều đình, lại ép buộc trẫm cùng ngươi... cùng ngươi..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!