Chương 11: (Vô Đề)

Trước khi xuất phát, Tống Vi nhắn tin WeChat cho tôi.

[Tổng giám đốc Trình tối nay không đến lễ kỷ niệm "Chinh Trình" sao?]

Kèm theo một ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện giữa cô ta và Trần Chinh.

Cô ta: [Không sao, anh và Tổng giám đốc Trình ở cùng nhau, em sẽ không làm phiền hai người nữa.]

Trần Chinh: [Đừng đi lung tung, anh đến đón em.]

Tống Vi rất thông minh.

Sau khi tôi bắt gặp cô ta và Trần Chinh, cô ta đã xóa hết những bài đăng chỉ mình tôi thấy trên trang cá nhân.

Cô ta cũng không chủ động tìm tôi.

Tôi không động, cô ta cũng không động.

Cô ta là người biết giữ thể diện, không muốn để lại bằng chứng "kẻ thứ ba" trong tay tôi.

Ngay cả tin nhắn này, người ngoài nhìn vào, cũng là lo lắng ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa tôi và Trần Chinh.

Nhưng thực tế thì sao?

Cô ta chắc chắn đã thấy tin nhắn hôm qua Trần Chinh gửi cho tôi.

Nhìn xem, Trần Chinh miệng nói mười năm yêu nhau, nói chờ tôi, nhưng người mà anh ấy đi đón lại là cô ta.

Tôi trả lời: [Cô Tống không biết lái xe, anh ấy đến đón cô là phải.]

Tống Vi trả lời rất nhanh:

[Tổng giám đốc Trình thật là rộng lượng!]

Tôi ném điện thoại lên ghế phụ.

Tất nhiên là tôi rộng lượng.

Tiếp theo, tôi sẽ làm điều còn rộng lượng hơn nữa cơ.

Buổi lễ rất nhộn nhịp, người đến người đi như mắc cửi.

Gần như toàn bộ nhân viên của "Chinh Trình" đều tham dự.

Nghệ sĩ nổi tiếng, truyền thông nổi tiếng, không thiếu ai cả.

Trần Chinh rất vui. Anh ấy luôn nắm tay tôi, nhẹ nhàng vuốt tóc tôi, nhẹ nhàng chắn rượu cho tôi.

Trong khoảng thời gian nghỉ giữa tiệc, anh ấy kéo tôi ra ban công của hội trường.

"Biết ngay em sẽ giản dị thế này mà."

Anh đeo một sợi dây chuyền đá quý lên cổ tôi.

"Em thích không?"

Tối nay Trần Chinh mặc vest, trông rất phong độ.

Tôi liếc nhìn viên đá màu xanh trên cổ, không nói gì. Trần Chinh ôm tôi vào lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!