Trở lại Y Vân Thủ Phủ, Minh Thành Hữu đi vào phòng tắm tắm rửa, Phó Nhiễm thì đẩy cánh cửa ngoài đi ra sân thượng.
Gió đêm hiu quạnh vô vị như đang lướt qua hồ bơi khổng lồ xanh thẳm, ở trên mặt như rơi xuống một vị mặn. Trong lồng ngực buồn bực như bị một hơi
chặn lại, đến nay vẫn không có cách nào thoát ra.
Cô cuộn mình
trên ghế sofa, lúc tiếng chuông điện thoại di động vang lên, tiếng rung
ma sát chấn động trên mặt bàn trà thủy tinh phát ra tiếng động vô cùng
chói tai.
Phó Nhiễm giật mình kêu to một tiếng, cầm lấy di động thấy là một số lạ, cô do dự, sau đó nghe máy.
"Alo"
Một khoảng cách yên tĩnh không có tiếng động. Cô đem di động đưa đến trước mặt, thấy trên máy vẫn hiển thị là đang trò chuyện.
"Ai đấy?"
Đêm trống vắng, chỉ có thể nghe được tiếng Phó Nhiễm nói, cô không lên
tiếng nữa, tựa như dĩ nhiên là đã đoán được đối phương là ai.
Trầm mặc thật lâu, Phó Nhiễm cảm thấy gió lạnh xâm nhập vào cơ thể, cô nâng
đầu gối lên, đưa lưng dựa vào ghế sofa, hai người giằng co cũng không ai nói chu
yện.
Cô thấy Minh Thành Hữu từ phòng tắm đi ra,
lười biếng mặc một chiếc áo choàng tắm lên người. Phó Nhiễm nắm chặt
chiếc điện thoại di động, giống như nói chuyện cùng không khí.
"Ca ca, thật sự anh muốn đính hôn phải không?"
Bên kia truyền đến tiếng thở dài rất nhỏ.
Rất nhạt, rất khẽ, nếu không cẩn thận lắng nghe thì rất dễ dàng không biết điều đó.
Ngón tay Phó Nhiễm nắm chặt, không biết được đáp án, cô đem điện thoại từ bên tai lấy ra, tắt máy.
Vừa lúc Minh Thành Hữu đẩy cửa đi ra.
"Gọi điện thoại với ai?"
Trong mắt Phó Nhiễm nén xuống một tia nhìn tức tối.
"Gọi nhầm số."
"Phải không?"
Chân Minh Thành Hữu hơi cong đến ngồi trên ghế sofa, một tay vỗ vỗ chân Phó Nhiễm ý bảo cô dựa vào bên trong.
"Vừa rồi cha gọi điện thoại đến, lễ đính hôn của lão Đại để cho chúng ta lo liệu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!