Chương 17: (Vô Đề)

Giáng sinh năm ấy thật buồn...... nhưng cũng ấm áp.... mọi người quây quần bên nhau....... lo lắng cho Ariel như một gia đình...... Ariel khi đó đã lấy lại được vẻ ngoài điềm nhiên........ cũng ra ngồi cùng mọi người....

Trong đầu nó bồng bềnh ý nghĩ."

Cảm ơn Trời đã cho con qua được kiếp nạn... cảm ơn Trời đã đem đến cho con một Hoàng tử...... xuất hiện bên con lúc con cần nhất............"

Rồi nó nép chặt người vào Joe....... ánh mắt ngập tràn hạnh phúc...........

Hồi tưởng

Sáng hôm sau... Ariel vẫn chưa hết bàng hoàng về chuyện xảy ra đêm qua....

Nó yêu cầu ss Ella tường thuật chi tiết diễn biến vụ việc......

SS kể lại... khi nghe xong cuộc điện thoại bất thường của Ariel... mọi người đổ xô đi tìm........

Mỗi người một hướng.... gọi điện đến cửa hàng thì ông chủ bảo em về lâu rồi...... Nhưng không ai ngờ là em đi bộ về...... Chị có gọi cho Joe..... khi ấy cậu ấy đang trên đường về......

Joe chạy đi tìm em.... trên đường cậu ấy thấy hai gã con trai đè một người xuống đường...... may mà can thiệp kịp... Không em chắc gặp nạn lớn rồi..... Số em suy cho cùng con son chán....

Joe xông vào đánh nhau với 2 gã..... Nói chính xác thì Joe bị hai gã đó đánh cho te tua luôn.... Một anh sinh viên trói gà không chặt như Joe thì đánh đấm được ji.... nhưng cậu ấy rất can đảm..... và biết chịu đòn....

Khi đó mọi người chạy đến....

Bọn nó thấy đông nên chạy.

suýt nữa... Joe và cả em phải đi cấp cứu......... May mà em tỉnh lại........ Chun cõng em về nhà....

Nói đến đây.... Ariel mới thở phào....

Rainne nắm chặt tay nó:

-Lỗi tại mình hết.... đáng lẽ mình không nên ..... về trước cùng Mike........ mình có lỗi với cậu....

-Không sao mà Rainne.... giả sử tối qua có cả cậu đi nữa.... thì cũng đâu giải quyết được ji...... có khi cậu cũng thành người bị hại như tớ.

Rainne kinh hãi......

Mike nói..."phải đó"... nếu là Rainne chưa chắc can đảm được như Ariel....... Rồi Mike và Rainne ôm chặt lấy nhau...... Rainne quay sang hỏi Mike...."nếu hôm qua người bị hại là em thì anh tính sao??"-"Có liều chết anh cũng phải cứu em".

Mike thẳng thắn đáp.......

Ariel nghĩ....... đúng là tình yêu có khác......

ss Ella cũng hỏi Chun:

-Nếu tôi gặp chuyện anh có bảo vệ tôi không???

-Đương nhiên...... mà như bà thì gặp chuyện thế nào được??? Bọn nó chỉ nhắm vào những đứa con gái yếu đuối như Ariel thôi..... gặp phải bà.... quá như gặp hổ dữ......... mấy thằng ấy mới đáng thương...........

Chun cũng lạ... hôm qua vừa mới sục sôi quyết tâm trả thù xong... hôm nay đã xẹp lép.......

-Còn anh??? Nếu giả sử hôm qua em bị hại thật.... anh có coi thường .... rẻ rúng em????(Ha na)

-Em nói linh tinh ji thế???... Anh không muốn trả lời câu hỏi vô duyên này...... Chúng ta đã quen nhau bao lâu mà em còn nói thế????(Jimmy trả lời... mà mặt nóng bừng)...

Thôi.. thay đổi không khí tý đi..... mọi người đừng nhắc chuyện này nữa...... Joe nói....

Cả nhà chăm chú lắng nghe lời nói của "một vị anh hùng"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!