Chương 3: (Vô Đề)

"Miệng mồm cô bé này thật là lanh lợi." Chu Dương kịp phản ứng đầu tiên, khoác vai Lý Dịch, bật cười, tạo bộ dạng cà nhắc.

Lý Dịch khẽ cười.

"Đi thôi." Anh nói.

Nói xong bèn đi trước, Chu Dương lập tức đuổi theo, còn liên tục quay đầu nhìn Đào Túy.

Đào Túy thấy Lý Dịch cười, bên tai đỏ lên một hồi, ngũ quan vốn đã rất lạnh lùng, những đường nét khi cười lại mềm mại hơn rất nhiều, đuôi mắt dài, có vẻ dữ tợn pha chút dịu dàng.

Cô uể oải quay đầu.

Bóng lưng hai người đàn ông biến mất trên bậc thang.

"Oa, anh ấy thật là đẹp trai." Lâm Lâm không ngậm được miệng, ánh mắt đầy vẻ si mê.

Đào Túy thu hồi tầm mắt, lấy tay quạt quạt Lâm Lâm ở bên cạnh mấy cái, Lâm Lâm mới hoàn hồn, cô ấy sững sờ nhìn Đào Túy, Đào Túy "ài" một tiếng, chống cằm, đùa nghịch đĩa thức ăn: "Ăn, ăn xong rồi về ngủ, thật là mệt."

"Ồ, đúng, tối hôm qua cậu uống say, đêm ngủ không được ngon mà." Lâm Lâm gắp thức ăn cho Đào Túy: "Chuyện đó, thất tình…"

Đến giờ cô ấy vẫn không biết rõ tại sao Đào Túy lại thất tình.

Người được cô thầm mến kia là ai?

Đào Túy không để ý tới cô ngốc Lâm Lâm bên cạnh, cúi đầu dùng bữa. Khi sự mong đợi đã tụt xuống con số âm sẽ không còn quá nhiều giá trị ảnh hưởng nữa, ô gái Đào Túy lại là một người anh hùng.

A.

Lý Dịch chó má.

Sau đó miếng bánh ngọt black forest cũng do Lâm Lâm hỗ trợ giải quyết một phần, ngoài miệng Lâm Lâm vừa nói không muốn nhưng hành động lại rất tích cực, ăn xong còn ngồi nghỉ một hồi rồi hai người mới đứng dậy rời khỏi quán trà, trở về ký túc xá. Bọn Khâu Viện còn chưa trở lại, quạt trần ký túc xá đã quay tít, Đào Túy thay quần áo ngủ, ngồi xuống chơi mấy ván trò chơi cùng Lâm Lâm.

Lâm Lâm vừa chơi vừa nói: "Bài tập nghỉ hè cũng đã nộp rồi mà kỳ nghỉ hè vẫn chưa đến."

"Còn có nửa tháng nữa thôi." Đào Túy nói.

"Thật lâu quá."

Đào Túy cảm thán: "Lâu thật."

Đánh thêm một trận nữa, chưa ăn được gà, trong lúc những người trong đoàn đội líu ra líu ríu bảo nhau lưu số wechat thì hai người lại đi ngủ trưa.

Bão kéo dài một ngày, đến hai ngày sau bão mới tan. Đào Túy biết trời có thể sẽ có mưa, vẫn cố nhét thêm một chiếc ô vào trong túi xách đã đầy ắp, hôm nay là ngày thứ hai phát video ngắn, số lượt xem đã đạt tới hơn một trăm vạn, tính ra rất thấp. Người quản lý là chị Tô đã chọn ra Đào Túy trong bốn người phát trực tiếp.

Buổi tối, một mình Đào Túy chiếm hẳn một bàn dài, phía sau là logo của công ty, đoạn video ngắn đang được nhiều người thích này là vai diễn của bốn người dựa trên kịch bản của tứ đại sư huynh trong Tây Du Ký.

Số lần Đào Túy phát trực tiếp có thể đếm được trên đầu ngón tay, cho nên những việc này đều cần rèn luyện.

Chỉ là sau khi nhấc dụng cụ phát trực tiếp lên, cửa phía chéo đối diện sau lưng Đào Túy luôn luôn có người ra ra vào vào, cô quay đầu liếc mắt nhìn rồi mới nhìn vào máy quay.

"Chào mọi người, tôi là Túy Túy đây."

"Đúng rồi, chính là diễn viên vai Sa Tăng trong video ngắn đó, ha ha, quê mùa sao?"

"Có phải Đường Tăng rất đẹp trai hay không? Tối nay cô ấy không có đi làm, chỉ có tôi, à phòng ký túc xá 602 đúng là có tôi, đúng vậy." Đào Túy trả lời câu hỏi của mọi người dựa vào những bình luận phía dưới.

Đột nhiên vuốt thanh bình luận một chút.

"Có phải công ty của cô là công ty của Tần Tư Tư không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!