- Alo. Vũ à ?
- Ừ. Hôm nay Quỳnh rảnh không ? Mình qua chở Quỳnh đi nhà sách nha.
- Ơ.. Quỳnh có chút việc không đi với Vũ được rồi, Xin lỗi nha.
-Không có gì đâu ! Bye Quỳnh.
- Ừ. Bye.
Quỳnh thở dài một cái.
Đáng lẽ ra được đi chơi với Vũ nữa rồi, vậy mà.. Haiiiz.
- Nè đừng có thở dài nữa. Đi thôi
...
- Cô muốn đi đâu?
- Cậu rủ tôi đi mà hỏi tôi làm gì?
- Thì thích đi đâu tôi sẽ dẫn đi.
- Vậy thì… tới khu vui chơi đi.
- Hôm qua đi rồi, mà giờ còn đòi đi nữa hả ?
- Huy buột miệng.
- HẢ ? Sao cậu biết hôm qua tôi đi khu vui chơi ??
- Ờ…Tôi nói hồi nào.
- Thì mới nói đó
- Làm gì có ! Chắc cô còn cảm nên bị ù tai đó, tôi đâu có nói gì đâu
- Huy làm vẻ mặt ngây thơ vô (số) tội.
- Chơi trò kia nha
- Huy chỉ vào cái vòng xoay ngựa gỗ.
- Sax !!. Con trai mà đòi chơi cái đó hả 3 ?
- Chẳng nhẽ lại chơi cái kia hả ?
- Huy chỉ vào mấy cái trò cảm giác mạnh.
- Thì có sao đâu ? Cậu sợ à ?
- Không. Điên à ? Ai lại sợ mấy cái đó. Tôi chỉ lo cô còn cảm nên chơi mấy trò đó thì hơi nguy hiểm thôi.
- WOW. Thiếu gia lại biết lo lắng cho người khác nữa kìa.
- Thiếu gia thì không được lo lắng cho người khác à?
-Huy hơi cáu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!