Chương 12: (Vô Đề)

- Anh điên hả ?

- Nói rồi nó đứng dậy bỏ đi, thì Huy nắm tay nó lại.

- Em định đi đâu ?

- Đi đâu là quyền của tôi. Không liên quan đến anh.

- Không được. Em phải đi với anh.

Nói rồi Huy kéo tay Quỳnh đi, Quỳnh không ngừng vùng vằn.

Huy dẫn Quỳnh tới chỗ xem nhạc nước. Lúc hai người vừa tới cũng là lúc bắt đầu. Âm nhạc, ánh sáng và nước được trình diễn một cách thật tuyệt vời.

Quỳnh bị lôi cuốn mà quên là mới đây mình còn bực mình vì bị lôi đi.....

Quỳnh lén quay sang nhìn Huy, thấy Huy đang chăm chú xem nhạc nước, nó mỉm cười, tim nó lại loạn nhịp. Dạo gần đây, mỗi lần gần Huy, tim nó lại đập loạn, không có mặt của Huy thì lại thấy nhớ nhớ, nhưng nó không nghĩ là mình thích Huy vì nó luôn tự nhủ là Huy là một kẻ đáng ghét, nhưng nó lại chẳng có lí do gì để ghét Huy cả.

- Có phải anh đẹp trai lắm không ?

- Huy lên tiếng làm Quỳnh giật mình.

- Cái gì chứ !!

- Quỳnh bối rối quay đi.

- Chứ sao em cứ nhìn anh mải thế. Thích anh rồi đúng không ?

- Huy cười lém lỉnh.

- Anh mắc bệnh hoang tưởng hả ? Không đời nào có chuyện đó đâu !!

Quỳnh đứng dậy bỏ đi, cũng vừa lúc nhạc nước kết thúc nên mọi người đều đứng dậy, bởi vì người quá đông, nên khi vừa mới ra khỏi hàng ghế để bước xuống bậc cầu thang thì Quỳnh bị một người nào đó ở phía sau va phải, Quỳnh mất thăng bằng, nó chúi người xuống, nó nhắm chặt mắt lại chờ lãnh nạn, thì Huy kéo tay nó lại.

- Đi đứng cẩn thận chứ !!

Quỳnh cảm thấy tim mình đập mạnh, một phần vì vừa thoát nạn, một phần vì nó đang ở rất rất gần Huy. Nó đẩy Huy ra.

- Không cần anh quan tâm !!

- Sao lại không cần chứ. Anh đã nói với em rồi đúng không. Anh rất thích em, vì vậy anh sẽ luôn ở bên cạnh em mà !!

- Nhưng tôi không có thích anh !!

- Em đang tự lừa dối bản thân mình thôi.

- Không có !!

- Có mà !!

- Anh là ai mà có quyền quyết định tình cảm của tôi chứ. Anh thích tôi không đồng nghĩa là tôi cũng thích anh. Quỳnh chạy đi.

Huy chạy theo Quỳnh, anh nắm tay kéo nó lại, ôm chặt lấy nó và trao lên môt nó một nụ hôn ngọt ngào..

- Anh làm cái quái gì vậy hả ?

Anh có quyền gì mà làm như vậy !! Nó tức giận bỏ chạy thật nhanh về khách sạn, để lại Huy đứng một mình, nhìn theo nó......

Quỳnh chạy về phòng, bất giác tay sờ lên môi, nó nhớ lại nụ hôn khi nãy, thật ngọt ngào. Quỳnh không giận Huy, nó có cảm giác mình cũng đã dần thích Huy, nhưng nó không biết chấp nhận việc này như thế nào. Nó vừa chia tay Vũ không lâu, nó không chắc là mình hoàn toàn sẽ quên Vũ và hích Huy thật sự.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!