Chương 40: Tính hướng quang

Lại Vũ Đông ngẫm lại một chút — có Từ Án, người tình cờ quen qua sân khấu mở màn; có Tằng Khải, kẻ cau có sau ống kính — mà Chu Thụy lại là người không có tí kịch tính hay "plot twist" nào trong số các thực tập sinh hắn từng tiếp xúc. Ấy vậy mà không biết thế nào lại thành một cặp.

Duyên phận đúng là chuyện kỳ diệu.

Ví dụ như bây giờ, loanh quanh một hồi lại tìm thấy Tô Tuấn Triết.

Tô Tuấn Triết, người không còn đường lui, một lần nữa bị bắt làm "giáo viên bất đắc dĩ". Nói chính xác thì, cậu giống kiểu học sinh xuất sắc kiêm luôn vai trò leader của nhóm nhảy.

Cậu chỉ chọn một nơi yên tĩnh để luyện tập, không ngờ lại hút cả một nhóm đông đảo người tới.

Từ đầu đến cuối, ngoại trừ lúc bất chợt hô nhịp, cậu không hề chỉ dạy thêm động tác gì, cũng chẳng kèm riêng ai, vậy mà từng thực tập sinh cứ như đã hẹn, tự giác xếp hàng sau lưng cậu luyện tập. Những ai không theo kịp thì lặng lẽ rút lui.

Lại Vũ Đông bất chợt nghĩ đến một từ —

Tính hướng quang.

Tất cả đều bị ánh sáng từ Tô Tuấn Triết thu hút.

"Nghe bạn cùng phòng tôi kể, trước giờ học Tô Tuấn Triết có dạy mọi người nhảy ở phòng F, tôi ở phòng C không hay biết gì, nếu biết chắc chắn tôi cũng tới luôn rồi." Chu Thụy đầy vẻ ngưỡng mộ: "Giỏi quá đi, mới nhận được bài nhảy đã có thể dạy người khác rồi. Tôi thì đến việc tự học còn không hiểu nổi nữa là."

Tai Tô Tuấn Triết rất thính, dù trong môi trường ồn ào cũng vẫn nghe thấy có người đang bàn về mình. Cậu nghiêng đầu qua bắt chuyện: "Vì tôi làm thực tập sinh bốn năm rồi, vai trò là main dancer, không làm được vậy mới là lạ đó."

Cậu nhìn thấy Lại Vũ Đông cũng ở đó, liền nhe răng cười lộ một chiếc răng nanh đáng yêu: "Tôi đã nói là cậu có năng khiếu mà~"

Vẻ đắc ý vì con mắt tinh tường của mình, giống như xé toạc một góc của chiếc mặt nạ đáng yêu, khiến Tô Tuấn Triết có thêm vài phần chân thật.

Khía cạnh trẻ con này khiến Lại Vũ Đông hơi bất ngờ. Nhưng nghĩ lại, Tô Tuấn Triết nhìn không lớn tuổi lắm, cứ như học sinh cấp ba chưa thành niên, hơi trẻ con cũng là chuyện bình thường.

——Thực ra Tô Tuấn Triết đã thành niên rồi.

"Cảm ơn Tô lão sư." Lại Vũ Đông nửa đùa nửa thật đáp lời.

Tô Tuấn Triết lập tức bắt nhịp: "Vậy thì mau quay lại nhóm đi, học trò cưng tương lai của tôi."

[Ơ hai người này cũng quen nhau nữa hả?]

[Yuzu là học viên đầu tiên của trung tâm bồi dưỡng thương hiệu "Tô" nhé]

[Chính thức phát sóng không có cảm giác như bỏ lỡ rất nhiều nội dung]

[Chắc bị cắt hết khi lên sóng rồi]

[Ủa? Người cắt, ông là ác quỷ hả?]

Được nhắc nhở bởi dòng bình luận, Lại Vũ Đông mới nhớ ra còn có bản ghi hình đã chỉnh sửa, hắn nhớ hệ thống thông báo là phát sóng vào cuối tuần.

Vậy hôm nay là thứ mấy?

Hệ thống: [Chủ nhật. Trùng khớp với thời gian ở thế giới gốc.]

Lại Vũ Đông: [Tức là tuần sau mới phát sóng à?]

Hệ thống: [Đúng vậy. Thứ Bảy tuần sau sẽ cập nhật cả xếp hạng giai đoạn đầu.]

Thứ Bảy tuần sau — tức là một ngày sau khi ghi hình sân khấu ca khúc chủ đề.

Nhịp độ này đúng là căng thẳng đến nghẹt thở.

Lại Vũ Đông chẳng tự tin gì về độ nổi tiếng của bản thân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!