Tất cả đều im bặt.
[Cảm giác như đang được đưa về thời cấp 3 nghe giáo viên chủ nhiệm mắng lớp]
[Có mấy em bị mắng đến phát khóc rồi...]
[Xời, nhảy thế kia còn dám khóc, tâm lý yếu thật]
[Thôi thì thông cảm chút đi, mấy bạn ấy cơ bản kém mà]
[Ở lớp F có ai là không kém? Nhưng vì sao có người vẫn nhảy được đến cuối, còn có người thì gần như không nhảy gì cả?]
[Ném Triệu Diệc Phong vô lớp F cũng tính là trình trung bình trở lên rồi]
Lại Vũ Đông trố mắt ngơ ngác.
Chỉ sơ sẩy trong chốc lát mà không khí trên màn bình luận đã trở nên căng như dây đàn, có vẻ sắp cãi nhau đến mức bị chuyển sang chế độ bình luận an toàn luôn rồi.
"Vương Dật Văn."
Tào Ngạn bất ngờ gọi một cái tên khiến người được nhắc đến giật mình thon thót.
"Đừng để người khác ảnh hưởng đến mình. Nếu em tin rằng mình đúng, thì cứ tiếp tục nhảy theo cách của mình."
Vương Dật Văn khựng lại một chút, mãi mới nhận ra đây là một cách gián tiếp khen ngợi mình:
"Vâng!"
"Bùi Lan, tay chân dài nhảy sẽ đẹp, nhưng nếu em không bung động tác ra thì sẽ trông cứng nhắc hơn người khác."
"Vâng."
"Lưu Khải Sơ, chú ý đến tiểu tiết, nhiều động tác em chỉ làm qua loa, vũ đạo bị em đơn giản hóa rồi."
"Em hiểu, cảm ơn thầy ạ!"
"Miura Yuki."
Một cái tên quen thuộc mà xa lạ bất chợt vang lên bên tai khiến Lại Vũ Đông bất ngờ nhìn về phía giáo viên vũ đạo. Không ngờ đến đoạn này lại có phần của hắn.
Vừa có chút mong đợi, lại không khỏi căng thẳng, hắn sợ mình sẽ bị mắng cho một trận te tua.
Tào Ngạn nói: "Nhớ động tác rất nhanh, nửa sau cần phải tăng cường, không tìm được nhịp thì luyện tập nhiều hơn."
"Cảm ơn thầy."
Lời nhận xét nửa tốt nửa xấu khiến Lại Vũ Đông hơi thở phào nhẹ nhõm, trong lòng dâng lên một niềm vui sướng được khẳng định.
Bị phê bình là điều tất yếu, hắn không để ý, nhưng chỉ cần nhận được một chút khen ngợi là chứng minh nỗ lực của hắn có ý nghĩa.
[Hiểu rồi, được thầy gọi tên là còn được xem như khá ổn]
[Trong đám lùn chọn ra tướng quân]
[Lớp F mà có người debut thì nhóm này coi như đi đời]
[Nghĩ nhiều rồi, một nhóm có nổi hay không chưa bao giờ chỉ phụ thuộc vào thực lực]
"Hôm nay học đến đây thôi, tan lớp."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!