Chương 31: Hình như đối phương không mấy vui vẻ thì phải?

Người ta vẫn nói: "Một trí nhớ tốt không bằng một cây bút cùn", nếu có cả hai thì đúng là như hổ thêm cánh. Lại Vũ Đông chép toàn bộ lời bài hát ra một lượt vào sổ, cơ bản đã nắm được đại khái.

Hắn thử ngân nga vài câu điệp khúc:

"To the stars. To the stars.

Tuyệt đối không lùi bước, dốc toàn lực tiến về đỉnh cao.

To the stars. To the stars.

Tuyệt đối không bỏ cuộc, giấc mơ lấp lánh như sao trời…"

[Mấy câu vừa rồi Yuki ngân nga cũng được phết đấy chứ]

[Là vì cậu ấy hạ tông rồi, hạ hẳn 8 key luôn]

Gì cơ? Hắn hạ tông á?

Lại Vũ Đông bán tín bán nghi tua ngược lại nghe lần nữa, đến khi giọng hát bản gốc vang lên, hắn lập tức trầm mặc. Nếu tai hắn không có vấn đề thì... quả thật là khác xa một trời một vực.

Lạc quan mà nói, ít ra hắn còn nhận ra được sự khác biệt, chứng tỏ vẫn còn cứu vãn được... chắc vậy.

"Rầm——"

Đột nhiên, cửa phòng tập bị người ta dứt khoát đẩy ra, Lại Vũ Đông ngẩng đầu, không quên khép lại cuốn sổ trên tay.

Ngoài dự đoán, người bước vào không phải là bạn cùng lớp F, mà là Tô Tuấn Triết của lớp A.

Người được dân mạng tung hô là "cuồng công việc đích thực", là "vua chăm chỉ".

[Tiểu Tô ơi, em đi nhầm phòng rồi! Đây là lớp F mà!]

[Tô Tuấn Triết là người được A ngay từ sân khấu đầu đúng không?]

[Một em trai nhảy rất đỉnh đó~]

Tô Tuấn Triết có vẻ ngoài thiên về phong cách dễ thương, lớp trang điểm tinh tế có thể lập tức lên sân khấu biểu diễn, mái tóc xoăn màu socola kiểu Nhật được chăm chút kỹ lưỡng, tăng thêm vài phần khí chất lười biếng mà lôi cuốn.

Vì không thể thay đổi đồng phục nên đã đầu tư vào tiểu tiết: khuyên tai bạc lấp lánh dưới ánh đèn, giày thể thao đen phối dây giày phát quang một cam một xanh, tạo hiệu ứng "thấy dây giày trước cả khi thấy người".

Tổng thể là một cậu trai nhà bên vừa ngọt ngào vừa cá tính.

"Xin lỗi nha, tôi có làm phiền cậu không vậy?"

Lại Vũ Đông lắc đầu như trống bỏi: "Không có."

"Vậy thì tốt quá rồi." Tô Tuấn Triết tung tăng như cừu non, nhảy chân sáo lại gần, ngồi xổm xuống trước mặt hắn, đôi mắt cong cong như đang cười: "Cậu có phiền nếu tôi tập luyện ở đây không?"

"Ở đây á?" Lại Vũ Đông ngạc nhiên hỏi.

"Ừm ừm, lớp A có mấy người đang cùng lúc học nhảy và luyện hát, mỗi người học một kiểu, loạn lắm luôn, nên tôi lẻn ra ngoài tìm thử xem mấy lớp khác thế nào." Tô Tuấn Triết hai tay chống má, "Lớp B với C ít người hơn chút, lớp F chỉ có mình cậu thôi, mà tôi cần một nơi yên tĩnh, ít bị làm phiền, nên muốn tạm ở lại đây."

Lại Vũ Đông lập tức bắt được trọng điểm: "Lớp A đông người lắm à?"

"Ừm, cũng tạm được." Tô Tuấn Triết giơ ngón tay ra đếm, "Vu Nhất Chân, Cù Quân Vĩ, Mạc Lê, cộng thêm tôi là bốn người."

Bốn người, nghe qua thì đúng là không nhiều.

Nhưng vấn đề là lớp A tổng cộng chỉ có bảy người, vậy thì đã hơn một nửa rồi còn gì!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!