Thấy thời cơ đã đến, Lại Vũ Đông ra lệnh: "Chạy!" Hắn bước một lần ba bậc thang, chẳng mấy chốc đã xuống đến tầng một tạm thời an toàn.
Ngược lại, Triệu Diệc Phong chiều cao không thấp, chân cũng không ngắn, vậy mà anh lại đi từng bước nhỏ xuống cầu thang, mỗi bậc một bước chân, xuất phát cùng lúc mà lại tạo ra khoảng cách nửa tầng lầu.
Dùng lời của bình luận để miêu tả chính là: giọng ca chính yếu đuối không thể tự lo liệu của tôi.
Lại Vũ Đông sợ đồng đội bị tụt lại phía sau sẽ bị zombie bất thình lình xuất hiện từ xó xỉnh nào đó bắt cóc đi mất, hắn cố ý đứng tại chỗ đợi vài giây rồi mới bắt đầu chạy. Chạy chưa được bao lâu, đồng hồ thông minh liên tiếp báo hai tin.
"StarEpoch Lý Tự bị loại."
"StarEpoch Tô Tuấn Triết hoàn thành nhiệm vụ."
Hai người nhìn nhau, còn chưa kịp bày tỏ suy nghĩ gì thì tiếng gầm khàn khàn đã khiến cả hai cứng đờ người.
Tiếng thông báo đã thu hút đám zombie gần đó, chúng nghiêng ngả thân hình cứng đờ tụ tập về phía này. Do vị trí quá tản mát, chúng không bị Lý Tự dụ đi, trước đó vẫn luôn lảng vảng tại chỗ.
Càng không may hơn, chúng kéo đến từ bốn phương tám hướng, chặn kín mọi con đường.
Thấy bóng dáng zombie xuất hiện ở góc rẽ, Triệu Diệc Phong không chút nghĩ ngợi lao lên phía trước, giữ chặt hai NPC đang điên cuồng lao tới: "Tôi chạy không nổi nữa rồi, cậu mau đi đi!"
Anh không nói dối, lượng vận động hôm nay cộng lại còn mệt hơn cả việc biểu diễn liên tục hai sân khấu hát nhảy không nghỉ, cộng thêm quá trình vô cùng kinh hoàng k*ch th*ch, anh đã kiệt sức rồi.
Đương nhiên, cũng có lý do không nói ra, đó là chỉ có anh sống sót đến giờ mà lại chẳng giúp được gì. Đằng nào cũng chết, chi bằng chọn một cái chết tốt đẹp hơn.
Giờ phút nguy cấp, Lại Vũ Đông không khách sáo với Triệu Diệc Phong, chỉ cần do dự một giây thôi cũng là lãng phí sự hy sinh của đồng đội. Hắn quyết định ngay lập tức, lao vào con đường sống do Triệu Diệc Phong mở ra.
Khoảnh khắc lướt qua vai nhau, hắn cảm kích hét lên: "Cảm ơn anh!"
Hắn rẽ vào góc khuất, đồng đội và zombie biến mất sau lưng, không có tiếng la hét, cũng không có tiếng lẩm bẩm, như thể chưa có chuyện gì xảy ra.
"StarEpoch Triệu Diệc Phong bị loại."
[Triệu lão sư quyết đoán quá huhuhu]
[Ai nói giọng ca chính yếu đuối không thể tự lo liệu thì không thể có mặt ngầu lòi chứ?]
[Tiểu Hồng, Tiểu Phong TT]
[Bảo vệ Phong Mật, Đông Trà, Hồng Trà (?) tốt nhất thế giới!]
[Đông cứ mạnh dạn chạy đi đừng dừng lại!]
[Mặc dù em trai tóc xoăn đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, nhưng tôi vẫn lo quá.]
[Vị trí này cách cổng chính xa thật.]
[Ngoài cổng còn mấy con zombie nữa, hơi khó thoát đó.]
Lại Vũ Đông còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, hai con zombie vừa tóm Triệu Diệc Phong đã đuổi theo từ phía sau, chúng trở thành kẻ dẫn đầu, kéo theo đám zombie vừa kéo đến từ tứ phía lúc nãy.
Chưa hết, liên tiếp mấy góc rẽ lại chạm mặt NPC mới, gia nhập vào đội quân hùng hậu như quả cầu tuyết đang lăn. Phen này thành Đông Lọ Lem chạy trốn khỏi Disney rồi.
Lại Vũ Đông có lý do nghi ngờ tổ đạo diễn đã thông báo cho đám zombie gần đó đến đuổi theo hắn, để tăng thêm chút độ khó cho hắn. May mà mục tiêu của hắn rất rõ ràng.
Mặc dù hướng chạy trốn của hắn là cổng chính viện nghiên cứu, nhưng đích đến không phải là cánh cổng đã quẹt thẻ để vào. Những lo lắng của bình luận hắn cũng đã nghĩ đến.
Nếu cổng bị NPC chặn lại, hắn chỉ có thể biến mình thành mồi nhử, lỡ như trong quá trình cắt đuôi lại gặp phải zombie đang đi dạo chặn đầu khóa đuôi, thì hắn toi đời.
Vì vậy, điểm cuối của hắn là hành lang sát cửa sổ ở gần hơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!