Chương 15: Cướp tay trên

[Đứa ngốc, Từ Án không giơ tay là vì tốt cho cậu đấy…]

[Người ta muốn chọn người mạnh nhất mà.]

[Đổi một người cởi mở thì còn đỡ, nhưng với tính cách của Từ Án mà bị nói như vậy thì ngại lắm.]

[Cậu đang nói Lưu Khải Sơ hả 233]

[Không phải để Từ Án hát thêm một bài thì tốt hơn sao? Đứa trẻ ngốc này không ai gọi thì cứ rụt rè, cùng tôi nói cảm ơn Lâm Tiêu nào!]

[Cảm ơn Lâm Tiêu!]

Microphone được chuyền từ hàng ghế trước đến tay Trương Minh Triệt ở lớp B, anh quay người đưa nó về phía sau.

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, microphone đứng im giữa không trung.

Từ Án do dự nhìn chằm chằm vào cái "củ khoai nóng" trước mắt, với tư cách là quán quân đã một đường tiến vào chung kết của 《Lắng Nghe Giọng Hát Của Tôi》, cậu đã chứng kiến và trải qua không ít lần thăng hạng và bị loại, nhưng bản thân cậu lại không thích tranh giành, đặc biệt là những bầu không khí căng thẳng, vì vậy vừa rồi cậu đã không giơ tay.

Vậy mà cậu lại bị Lâm Tiêu gọi tên.

Giống như bị ép lên xe, Từ Án buộc phải đối mặt với bài toán hai chọn một, vốn dĩ đã là một tình huống đủ xấu hổ rồi, kết quả là cậu thậm chí không có thời gian suy nghĩ, hành động xúi giục các thí sinh giúp nhau chuyền micro của tổ chương trình đã chặn đường lui của cậu, đồng thời cũng chặn đường tiến của các học viên lớp A khác đã giơ tay.

Cậu như thể trở thành người duy nhất có thể giải quyết cuộc đấu này.

——Vậy, chỉ có thể nhận thôi sao?

Ngay khi Từ Án đang tiến thoái lưỡng nan, chàng trai tóc đen tết tóc đuôi sam nhỏ ngồi bên cạnh đã ghé lại, anh ta hạ bàn tay đang giơ lên khá tùy tiện xuống, thay Từ Án nhận lấy chiếc microphone: "Hay là cân nhắc tôi xem sao?"

Chàng trai tóc đen tên là Triệu Diệc Phong, là một trong những thành viên lớp A đã giơ tay, đồng thời cũng là một ca sĩ mạng nổi tiếng trên một nền tảng video ngắn nào đó.

Triệu Diệc Phong đã cover không ít ca khúc hot, mỗi bài đều vượt mốc triệu lượt xem, mặc dù bản thân anh không có bất kỳ scandal nào, nhưng vì có vài bài cover còn hot hơn cả bản gốc, thậm chí còn làm hot ngược lại bản gốc, nên dù anh đã không ít lần lên tiếng nhắc nhở người hâm mộ bình luận lý trí, thảo luận văn minh, thì việc fan bản gốc và fan cover dẫm đạp lẫn nhau vẫn liên lụy đến anh, khiến danh tiếng của anh không còn được như trước.

Mà cái mác ca sĩ mạng cũng mang đến cho anh những định kiến như hát live không hay, tất cả đều nhờ chỉnh âm, ca sĩ phòng thu, v.v.

Vì vậy, mặc dù vừa rồi có rất nhiều người ồn ào gọi tên Triệu Diệc Phong, nhưng có bao nhiêu người thực lòng cho rằng anh là đại vocal, và có bao nhiêu người mang tâm lý trêu chọc, xem trò cười, thì không ai biết được.

"Nhiều người muốn battle với cậu như vậy, sao cứ phải chọn người không muốn? Dưa ép thì không ngọt." Triệu Diệc Phong cong cong khóe mắt, giọng điệu lười biếng như một con mèo đang thoải mái tận hưởng ánh nắng buổi trưa, "Hơn nữa battle phải cân tài cân sức mới có gì để xem, tìm người hát hay nhất làm gì?"

Lời này lập tức xoay chuyển cục diện, cưỡng ép dời sự chú ý sang Triệu Diệc Phong.

[Triệu Diệc Phong gan dạ thật]

[Chỉ cần cậu nói Từ Án là hát đỉnh nhất, tụi mình liền làm bạn!]

[Đúng vậy, chọn Từ Án chán lắm, chẳng có chút hồi hộp nào]

[Triệu Diệc Phong đang tranh giành ống kính sao?]

[Sao lại cướp micro của Từ Án vậy]

[Cạn lời thật sự, có liên quan gì đến cậu ta đâu]

[Cái này lầu trên phải hỏi Lâm Tiêu, là cậu ta khơi mào trước]

[Dân cover là vậy đó]

[Từ Án: Rõ ràng là bộ phim của ba người, sao tôi mãi không có tên. mp3]

"Cái gì cái gì? Sao lại thế này?" Lưu Khải Sơ vẻ mặt ngơ ngác nhìn màn đối đầu từ hai người nâng cấp thành ba người, "Vậy là Triệu Diệc Phong và Lâm Tiêu battle sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!