Chương 4: (Vô Đề)

Ôn Mặc hoảng hốt hét lên:

"Anh! Em chỉ bị tụt huyết áp nên ngồi nghỉ thôi! Mau buông chị ấy ra!"

Anh ta như bị điện giật, sững lại một giây, rồi buông tay.

Nhưng đúng lúc ấy, vì mất đà, tôi ngửa người ra sau, chẳng may giẫm trúng mép đá trơn, trượt chân rồi ngã lăn xuống dốc.

Tất cả xảy ra trong chớp mắt, không ai kịp phản ứng.

WTF WTF WTF!!!

Tôi ôm đầu, thu mình lại thành quả bóng, thuận thế… lăn như quả xoài chín rụng đồi.

May thay, một thân cây chắn ngang đã cản tôi lại.

Tôi loạng choạng bò dậy, kiểm tra khắp người vì không còn mặc áo khoác, nên chỗ trầy da đếm không xuể, tay phải còn bị trật khớp.

Ngẩng đầu lên vẫn thấy tòa cổ lâu kia, tôi thở dài, rồi tập tễnh lần theo con đường nhỏ xuống núi.

Từ giây phút này, món nợ thay nguyên chủ tôi đã trả đủ.

Tôi, mẹ nó, không còn nợ ai cái gì nữa.

Ôn Lan của ngày hôm nay chính thức comeback tôi nguyện sống cả đời làm… chuột trong góc, ai dám cản tôi thì cứ thử coi!

Lết mãi mới xuống tới đường cái, tôi nằm vật bên vệ đường thở như cá mắc cạn.

Không biết bao lâu sau, một chiếc Bugatti chậm rãi dừng lại trước mặt tôi.

Cửa xe mở ra, tôi cố gắng mở mắt… và nhìn thấy một người đàn ông mặc vest đen chỉn chu đang ngồi trong xe, đẹp đến mức như được dựng bằng đồ họa 3D.

Tôi ngơ ngác lẩm bẩm:

"Cho hỏi… tôi đã c.h.ế. t rồi sao?"

"Không thì tại sao lại nhìn thấy… thiên thần?"

Người đàn ông hơi khựng lại.

Một lúc sau, ánh mắt sâu thẳm lạnh lùng của anh ta dần dần rơi xuống người tôi.

Lên xe rồi tôi mới biết người đàn ông đẹp đến mức khiến tôi muốn thăng thiên này, lại có quan hệ làm ăn với cha nuôi tôi.

Tài xế là một chú trung niên trông nhã nhặn, lễ phép, nói chuyện cực kỳ ôn hòa.

Chú ấy nhìn tôi qua gương chiếu hậu, nói:

"Cô Ôn, tôi đã làm theo lời căn dặn của gia chủ, báo với gia đình cô rồi."

"Nếu cô không ngại, có thể theo chúng tôi về nhà trước, để bác sĩ gia đình xử lý vết thương."

Tôi lập tức gật đầu:

"Vậy… làm phiền mọi người rồi ạ."

Không gian trong xe rất rộng rãi, vị gia chủ trong lời chú tài xế ngồi cách tôi khá xa.

Anh ta ngồi thẳng lưng, khí chất cao quý lạnh nhạt, từng cử chỉ đều toát ra vẻ cấm dục như nhân vật trong tiểu thuyết bá tổng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!