Chương 497: Thủy triều ma khí

Edit: OnlyU

Thôn phệ võ hồn không ngừng vận chuyển, khiến ma khí cuồn cuộn kéo tới như vũ bão.

"Thủy triều ma khí!" Ngao Dạ trợn mắt, lẩm bẩm nói: "Sao lại như vậy?"

Trong lúc đại tu sĩ Ma tộc tu luyện, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện hiện tượng thủy triều ma khí, bình thường chỉ có người tư chất xuất sắc mới khiến hiện tượng này xuất hiện.

Ngao Dạ không hiểu ra sao: "Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Ta vốn tưởng đệ đệ ngươi là người tộc Bất tử, kết quả hắn có thể đi vào bí cảnh huyết mạch Mộc tộc, bây giờ lại đánh động Ma tộc, dẫn tới thủy triều ma khí."

Lạc Kỳ nhíu mày: "Ta cũng không biết."

Ngao Dạ quay đầu hỏi Diệp Đình Vân: "Còn ngươi, có biết tại sao không?"

Diệp Đình Vân ngẫm nghĩ rồi đáp: "Tộc Thiên Cơ cho rằng trăm tộc tại Tiên giới vốn thuộc đồng nguyên, có khả năng vì dung nhập máu của nhiều chủng tộc nên Thiếu Bạch sở hữu đặc tính của các tộc khác nhau."

Suốt một trăm năm sống tại Tửu Thành, Giang Thiếu Bạch không tu luyện nhưng lại dùng không ít Bách Mạch Huyết Đan, đan dược này và Bách Mạch Hóa Nguyên Quyết tựa hồ có thể hỗ trợ lẫn nhau, nguyên khí trong người hắn không tăng nhưng thái cổ thánh huyết lại đậm đặc hơn trước gấp mấy lần.

Diệp Đình Vân luôn cảm thấy huyết dịch trong người Giang Thiếu Bạch có huynh hướng giống đế huyết trong truyền thuyết.

Ngao Dạ liếc nhìn cậu, trong lòng hơi lo sợ: "Ngươi cũng đang nghiên cứu truyền thừa tộc Thiên Cơ?"

Diệp Đình Vân khẽ gật đầu: "Ta chỉ nghiên cứu sơ sơ thôi."

Ngao Dạ nghĩ bụng sơ sơ thôi cũng rất đáng sợ rồi.

Cậu đổi đề tài nói: "Có Tiên Hoàng Ma tộc tới."

Lạc Kỳ nhíu mày: "Xem ra là nhìn thấy dị tượng mới tới."

"Cũng may chỉ có một người, không phải đại sự gì." Ngao Dạ tiếp lời.

Đứng tại khu vực, thực lực của bọn họ bị kiềm chế nhưng có thể dựa vào nhân số thắng đối phương. Diệp Đình Vân thì không lạc quan như Ngao Dạ, Giang Thiếu Bạch gây động tĩnh khá lớn, tuy hiện tại chỉ có một người đến nhưng không lâu nữa sẽ có nhiều Ma Hoàng kéo tới.

Lúc này một người có sừng trên đầu xuất hiện cách ba người không xa. Ngao Dạ nhìn thấy đối phương liền hoàn toàn yên tâm, người này chỉ là tu sĩ sơ kỳ Tiên Hoàng, không đáng bận tâm.

"Ngao Dạ Long tộc?" Già Lâu La ngạc nhiên nhìn Ngao Dạ.

Y khẽ gật đầu: "Là ta."

Thấy Tiên Hoàng Ma tộc chú ý đến y đầu tiên, Ngao Dạ chợt vui sướng lâng lâng, mấy năm qua y luôn sống cùng Giang Thiếu Bạch và Diệp Đình Vân, vì hai người là đan sư nên mỗi lần gặp tu sĩ cùng cấp, cả hai luôn được chú ý đều tiên, Ngao Dạ có cảm giác bị xem nhẹ.

Già Lâu La quay đầu nhìn về hướng Giang Thiếu Bạch xa xa, ngạc nhiên mở to hai mắt.

Diệp Đình Vân thấy nét mặt đối phương như vậy, trong lòng bắt đầu lo lắng.

"Giang đan sư? Thì ra Giang đan sư là Ma tộc."

Ngao Dạ nghe vậy ngạc nhiên không thôi, nghĩ bụng gã Ma tộc này dựa vào đâu mà khẳng định chắc nịch như vậy. Y còn không biết, chẳng lẽ Giang Thiếu Bạch là Ma tộc thật sao? Trước giờ y luôn cho rằng cậu em vợ là người tộc Bất tử, hiện tại Ngao Dạ không biết rõ rốt cuộc Giang Thiếu Bạch là người tộc nào luôn.

Diệp Đình Vân liếc nhìn Già Lâu La, hắn ta là Tiên Hoàng Ma tộc, năng lực phân biệt chắc chắn phải khá, hắn ta nhận Giang Thiếu Bạch là Ma tộc, chẳng lẽ vì trên người Giang Thiếu Bạch có đặc tính của Ma tộc?

Già Lâu La quay lại ba người hỏi: "Tại sao các vị đến lãnh địa Ma tộc bọn ta?"

Ngao Dạ chắp tay sau lưng nói: "Chúng ta đang đi du ngoạn."

Diệp Đình Vân nhíu mày, năm đó Thiên Ma đại chiến, Ma tộc đại bại thế nhưng các chủng tộc không xâm lấn tinh vực Thiên Ma, vì hoàn cảnh ở đây không thích hợp các tu sĩ chủng tộc khác tu luyện. Vì nguyên nhân này mà Ma tộc có cơ hội hòa hoãn, trải qua nhiều năm nghỉ ngơi lấy sức, mặc dù tinh vực Thiên Ma không khôi phục được phồn vinh năm xưa những nguyên khí đã hồi phục ít nhiều.

Bốn người họ là Tiên Hoàng, cùng lúc xuất hiện tại địa bàn Ma tộc, tựa hồ có ý khiêu khích.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!