Edit: OnlyU
Trịnh Ly về đến nhà liền thấy vẻ mặt cô giúp việc hơi kỳ lạ, còn ấp a ấp úng.
"Có chuyện gì vậy?" Cô lên tiếng hỏi.
"Phu nhân, e là cậu gia sư kia có vấn đề."
Trịnh Ly không hiểu ra sao: "Hôm nay cậu ta có đến à?"
Lễ Quốc Khánh được nghỉ nhiều ngày, Giang Thiếu Bạch cũng đã xin phép nghỉ, Trịnh Ly không ngờ hắn lại đột nhiên đến.
Cô giúp việc gật gật đầu: "Hắn ở trong phòng của tiểu thiếu gia, không biết đã làm gì, tiểu thiếu gia nói muốn ăn gà."
Nét mặt Trịnh Ly lập tức thay đổi, trong ánh mắt thêm vài phần lo lắng.
Sau khi Giang Thiếu Bạch đến dạy kèm, đã rất lâu rồi con trai cô không còn đòi ăn gà nữa, đây là bệnh cũ tái phát sao?"
"Lúc Giang Thiếu Bạch ra về còn mang theo ống tiền tiết kiệm của tiểu thiếu gia." Nữ giúp việc vẻ mặt phức tạp nói.
Trịnh Ly: "…" Cô biết Diệp Tinh cất tiền tiêu vặt trong ống tiết kiệm, số tiền này phải đến bảy tám vạn tệ.
Hẳn là con cô đưa cho Giang Thiếu Bạch mang đi, Trịnh Ly mơ hồ cảm thấy hụt hẫng, không phải tiếc số tiền kia, mà là…
Cô đi lên lầu mở cửa phòng, thấy Diệp Tinh ngồi bên trong. Cậu bé nằm trên giường xem hoạt hình, thoạt nhìn tâm trạng không tệ.
"Hôm nay con muốn ăn gà hả?"
"Con không ăn." Diệp Tinh thầm nghĩ bé không thích ăn gà sống, hiện tại A Hoàng cũng không cần thông qua cơ thể bé để ăn nữa, giờ bé chỉ cần đặt gà sống trước mặt A Hoàng là được, nó có thể tự ăn.
Trịnh Ly nhìn Diệp Tinh nói: "Thầy giáo của con tới hả?"
Diệp Tinh gật gật đầu: "Vâng ạ!"
"Con đưa ống tiền tiết kiệm cho thầy con sao?"
Cậu bé hơi chột dạ nói: "Thầy quan tâm chăm sóc con rất nhiều nên con đưa tiền tiêu vặt cho thầy như tiền thưởng."
Trịnh Ly gật đầu nói: "Thì ra là vậy!"
Diệp Tinh nhìn vẻ mặt cô, hơi khẩn thiết nói: "Thầy là người tốt đó mẹ!"
Cô nhìn phản ứng của con trai mà không khỏi phục Giang Thiếu Bạch sát đất, thầm nghĩ con trai bị bán còn giúp người ta đếm tiền.
Diệp Tinh thấy sắc mặt Trịnh Ly như thế, buồn bực cúi đầu, bé đã đồng ý với thầy phải giữ bí mật, không biết phải giải thích sao cho tốt.
…
Trong ký túc xá.
Giang Thiếu Bạch nhìn tin nhắn trong điện thoại di động mà buồn bực không thôi.
Quách Phạn nhìn hắn hỏi: "Lão tứ, hôm nay cậu không đi dạy kèm à?"
Hắn nhún vai đáp: "Tôi bị đuổi việc rồi."
Quách Phạn cau mày: "Tại sao? Không phải cậu đang làm rất tốt sao?"
Giang Thiếu Bạch: "…" Có lẽ chuyện hắn lừa tiền con nít bị người ta phát hiện nên sa thải.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!