Chương 9: (Vô Đề)

Cẩn Tu từ tốn cúi người, nhặt bức họa nữ thần vô diện bị nàng ta giẫm đạp dưới chân lên, nhẹ nhàng phủi lớp bụi tưởng tượng không tồn tại, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng:

"Trẫm thấy, nữ thần vô diện… còn đẹp hơn."

Ta cười đến mức phát ra tiếng như heo bị bóp cổ — hóa ra đốt là đốt bức họa của nàng ta. Tiêu Doãn Doãn mặt chuyển xanh như lá chuối non.

Cẩn Tu ra lệnh cho An công công đưa nàng ta đi nghỉ ngơi, còn ta đang chuẩn bị lượn về cung ăn bánh ngọt thì bị hắn tóm lấy cổ tay:

"Trẫm không đụng vào nàng ta."

Mặt ta nóng bừng, trong đầu ong ong — khoan đã, đây có phải là… giải thích không? Hắn đang giải thích với ta đó hả?

"Tiêu gia tự xưng là có được thần nữ, lại còn nói…" Hắn hơi khựng lại, ho nhẹ một tiếng:

"Nói rằng trẫm với Tiêu Doãn Doãn từng... gặp nhau trong mộng. Nàng ta vì thế mà hoài long thai."

Nghe đến đây, ta xém thì cười lăn ra sàn.

Hắn nghiêm mặt nói tiếp:

"Tiêu gia tham ô quân lương, nàng ta chỉ là cái cớ trẫm dùng để lấy chứng cứ."

Ta chớp chớp mắt, hỏi lại:

"Ngươi không sợ ta báo tin sao? Dù sao... ta cũng mang họ Tiêu."

Hắn buột miệng:

Ngươi sẽ không.

Ta cười nhạt — cái tự tin đó, ngươi gói ở đâu, cho ta xin một gói đem về ngâm rượu!

Ta trở tay nắm lấy tay hắn, kiễng chân lại gần, giọng điệu mềm như kẹo:

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage:

*Nếu:

👉Truyện của tui hợp gu bạn

👉Bạn muốn đề cử bộ nào đó xứng đáng với tiêu chuẩn của page*

"Hoàng Thượng, chẳng hay… người đã biết thần nữ kia rốt cuộc là ai rồi?"

Hắn giật mình, ánh mắt đảo đi:

Không biết.

Ta hơi thất vọng, nhưng nhìn ánh mắt né tránh và vành tai ửng đỏ, thì biết rõ: hắn biết, chỉ là không dám thừa nhận.

Là vì không động tình, hay là… không nỡ thừa nhận, người Tiêu gia mà hắn muốn diệt, lại là người hắn để trong lòng?

"Ngươi không thích Tiêu gia, vậy ta tự mình đoạn tuyệt, theo họ của ngươi là được chứ gì."

Ta cẩn trọng quan sát vẻ mặt hắn, nhưng hắn chỉ hơi giật giật khóe mắt, rồi lại bình tĩnh như chưa từng rung động.

"Thái hậu… vẫn là nên nhớ thân phận."

Ta nghe xong, lòng lạnh hơn cả nước giếng cổ: lúc chọc ta đỏ mặt ngượng ngùng, sao không nhắc thân phận?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!