Xuân Nghiên trở về báo cáo:
"Thì ra Tiêu Doãn Doãn được đưa vào cung danh nghĩa là hầu hạ Thái hậu người – vị đường tỷ này. Nhưng lạ thay, nàng ta chưa từng đặt chân đến nơi này, cả ngày chỉ lượn lờ bên ngoài điện Hiên Nhiên."
Ta giật mình:
"Không phải đồn nàng ta mang long chủng sao?"
Xuân Nghiên cũng lắc đầu:
"Trong cung đồn đãi như vậy, bệ hạ không thừa nhận, nhưng cũng chẳng phủ nhận. Vì thế Tiêu tiểu thư vẫn tự cho mình là Hoàng Hậu tương lai, đã đắc tội không ít người."
Ta chợt nhớ tới chuyện An công công nhắc về lật thẻ, chưa từng gặp mặt một ai, liền hỏi:
"Vậy còn các phi tần của Hoàng Thượng?"
Xuân Nghiên lập tức hiểu:
"Thái hậu nói đến đám thị thiếp thời bệ hạ còn là thái tử chứ gì? Những người đó, Hoàng Thượng chưa từng chạm qua, đều đuổi hết rồi. Ban cho vạn lượng hoàng kim, lại cho họ tự do tái giá.
Nghe đâu ca ca của Lâm Nhất còn cưới một vị thị thiếp ấy, bệ hạ lại ban tặng ngọc như ý, coi như tỏ lòng chúc mừng."
Trong khoảnh khắc, trong lòng ta khẽ dâng lên một niềm vui mừng thầm kín – nói vậy, đến nay chỉ có ta… Không đúng! Còn có Tiêu Doãn Doãn!
Nghĩ tới đây, tựa như có một chậu nước lạnh dội thẳng vào đầu. Đứa bé trong bụng nàng ta… rốt cuộc có thật không?
Ngay khi tâm trạng đang dâng lên, bụng ta đột nhiên kêu ục ục vài tiếng, phá tan niềm vui vừa nhen nhóm.
Thì sao chứ?
Đế vương mà, sớm muộn gì cũng sẽ có tam cung lục viện. Huống hồ ta họ Tiêu, e đã khiến hắn sinh lòng chán ghét rồi.
Xuân Nghiên ngẩn ra, dường như không hiểu vì sao ta vừa mới cười nói, phút chốc đã ủ rũ.
Ta tìm một cơ hội, trong mộng triệu hồi Nguyệt Lão, truy hỏi nguyên nhân tại sao ta lại mang thai con của Cẩn Tu – hơn nữa còn là hai lần!
Chân thân của ta chỉ là một giọt sương, thần lực của Cẩn Tu cường đại như vậy, đừng nói chân thân ta vượt giới, ngay cả chút thần lực cũng không xứng.
Nói trắng ra – ta căn bản không thể mang thai con của hắn!
Nguyệt Lão ấp úng hồi lâu, bị ta ép hỏi mãi mới dám thừa nhận:
"Ngươi còn nhớ lúc ngươi"ăn mất
"thượng thần Cẩn Tu không?"
Ta bàng hoàng nhớ tới con heo đen bóng kia:
Ăn mất…?
Nguyệt Lão nghiêm mặt:
"Hắn để lại một phần thần lực trong bụng ngươi, sau đó dung hợp với thân thể ngươi. Nói cách khác, ngươi đã đủ khả năng mang thai con của thượng thần."
Ta há hốc miệng – còn có chuyện trùng hợp này?
Vậy Tiêu Doãn Doãn rốt cuộc là thần tiên phương nào, mà cũng dám có thần thai?
Ta thử hỏi:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!