Chương 1: (Vô Đề)

Từ trăm năm trước, ta lỡ ăn nhầm quả nhân duyên mà Nguyệt Lão chuẩn bị cho Thượng thần Cẩn Tu, đành dây dưa với hắn suốt tám kiếp.

Nguyệt Lão bảo, đây là kiếp thứ chín, cũng là cơ hội cuối cùng của ta. Nếu không giúp được Cẩn Tu vượt qua tình kiếp, ta – công cụ vô dụng bấy lâu – sẽ hồn phi phách tán, tan thành mây khói.

Trên người ta vẫn còn cắm thanh Diệt Ma kiếm – phần thưởng mà Cẩn Tu ban cho ở kiếp thứ tám. May mà giờ chỉ còn là hồn thể, nếu không thì chắc ta đã đau đến mức nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, mặt mày méo xệch mất rồi.

Nguyệt Lão lau mồ hôi, thở dài một tiếng:

"Nguyên Lộ tiên tử, đã lâu không gặp."

Ta mặt không đổi sắc, rút Diệt Ma kiếm ra, tiện tay ném sang một bên:

"Cũng không lâu lắm, kiếp thứ tám ta mất hai mươi tám năm mới g.i.ế. c được hắn, kiếp thứ bảy là hai mươi năm, kiếp thứ sáu là ba mươi lăm năm..."

Nguyệt Lão hoảng hốt:

"Nguyên Lộ tiên tử! Đó là"quả nhân duyên, không phảiquả cừu nhân

"! Ngươi g.i.ế. c Thượng thần Cẩn Tu tám kiếp, còn mong trở về trời, sau này gặp lại nhau thế nào?"

Ta bật cười lạnh:

"Ông còn không biết sao? Vì sao ta phải g.i.ế. c hắn tám kiếp ư?"

Nguyệt Lão cụp mắt, lảng tránh ánh nhìn của ta, như thể chột dạ. Nếu không phải lão nhầm lẫn quả nhân duyên với quả huyền cơ của ta, ta đã đâu phải nuốt nhầm đồ của Thượng thần Cẩn Tu? Đổi lại là người khác độ kiếp, ta cũng chẳng có lời oán than.

Nhưng trước khi thành thần, Cẩn Tu tu Phật, đoạn tuyệt tình ái, lấy thân mình để siêu thoát. Có vị thần tiên nào dùng thân xác mình để phi thăng không? Đau đớn nhường nào chứ!

Không ai làm được – nhưng hắn làm được!

Đáng giận nhất là, hắn vô tình vô dục, khiến ta cùng hắn độ kiếp mà xác suất thành công giống như Ngọc Đế cởi trần lên triều vậy.

Ta vốn chỉ là một giọt sương thành tinh, ngày ngày ăn thịt uống rượu, ba bữa no bảy phần, không gây nghiệp, dựa vào đâu mà bị lôi vào vòng nhân quả rắc rối này?

Muốn ta yêu hắn, chỉ cần hắn không mở miệng, dựa vào khuôn mặt đứng đầu bảng nam thần tiên giới kia, ta có thể yêu!

Nhưng muốn hắn yêu ta ư?

Thôi, thà đi tán một con gà tinh còn khả thi hơn.

Đời thứ nhất, ta làm kế mẫu của hắn, trăm phương ngàn kế lấy lòng, hắn vì tránh hiềm nghi liền đi tu, trực tiếp cạo đầu làm Phật tử.

Nửa đêm, ta dẫn người phá chùa, phá giới của hắn, hắn liền đập đầu c.h.ế. t trước Phật, tuyệt tình tuyệt nghĩa.

Đời thứ hai, ta thành đồ tể, hắn lại thành heo rừng, chen chúc trong chuồng tranh ăn với những con heo đen đúa khác.

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage:

*Nếu:

👉Truyện của tui hợp gu bạn

👉Bạn muốn đề cử bộ nào đó xứng đáng với tiêu chuẩn của page*

Không thể phủ nhận, hắn là con heo có vóc dáng đẹp nhất, nhưng hắn vẫn là… một con heo!

Ta không vượt qua được rào cản tình yêu người -thú, đành trực tiếp lôi hắn ra làm thịt, rưng rưng ăn ba bát lớn thịt heo hầm dưa chua.

Kết quả: tự nghẹn chết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!