Chương 9: (Vô Đề)

Lúc Mộng Phạn đi lên lớp thấy Cố Thường Hi đang ngồi trong lớp xem lại bài tập Lý mà lúc sáng đã nộp và phát ra.

Mộng Phạn ngồi xuống lấy bình nước mở ra uống, nhìn cô hỏi:

"Cậu vì sao lúc nãy bỏ lên lớp vậy?"

Cố Thường Hi ngẩng đầu lên nhìn Mộng Phạn, nói:

"Mình thấy bầu không khí ở đó có vẻ căng thẳng và trên người Đinh Uyển xịt nồng mùi nước hoa mình chịu không được nên mới lên lớp trước."

"Mình cũng không thích Đinh Uyển, Tần Minh đã không để ý tới cậu ta vậy mà cậu ta vẫn còn nhìn chằm chằm ngồi xuống cùng dùng bữa." Mộng Phạn nói tới đây càng cảm thấy tức giận đặt mạnh bình nước xuống bàn làm cho cô ngồi bên cạnh cũng giật mình theo.

Tần Minh vào lớp lúc đi ngang qua cô đưa tay lấy luôn bài tập Lý và chai sữa chua của cô còn chưa uống đem về bàn mình, cô ngơ ngác quay xuống nhìn cậu.

Cậu mở nắp chai sữa chua rồi đưa sang cho cô:

"Thời gian nghỉ trưa còn hơn 15 phút, tôi giảng bài lại cho cậu. Cậu xuống chỗ Bách Khanh ngồi lát đi."

À được. Cô đưa tay nhận lấy chai sữa chua từ tay cậu đứng dậy cầm bút đi xuống chỗ Bách Khanh ngồi nghe cậu sửa bài.

Lúc Bách Khanh và Lập Thành đi vào thì thấy cảnh hai người họ đang chụm đầu lại kề sát vào nhau người giảng bài còn người làm bài tập, Bách Khanh lấy điện thoại ra chụp một tấm hình lưu giữ khoảnh khắc này lại.

Mộng Phạn thấy Bách Khanh và Lập Thành đang đứng chỗ ở gần cửa, đứng dậy đi tới nhìn Bách Khanh hỏi:

"Cậu vừa chụp cái gì vậy?"

Bách Khanh nghe vậy thì nở nụ cười nham hiểm lấy điện thoại mở ra cho cô xem tấm ảnh lúc nãy đã chụp được, Mộng Phạn nhìn vào thì cảm thán:

"Mình cảm thấy họ rất hợp đôi."

Lập Thành thấy Mộng Phạn không để ý tới cậu, cậu liền rón rén trở về chỗ ngồi của mình.

Nhưng đi chưa được vài bước liền nghe thấy giọng nói của Mộng Phạn ở phía sau lưng cậu: Cậu tính đi đâu?

Lập Thành giật bắn mình, quay đầu sang nhìn gượng cười với cô:

"Mình đang tính trở về chỗ ngồi của mình mà thôi."

"Mình còn chưa nói với cậu chuyện lúc nãy, ai kêu cậu đồng ý cho cậu ấy ngồi chung bàn hả?"

Lập Thành thấy Mộng Phạn tức giận như vậy liền vội vàng chạy đi, cô liền vội vàng đuổi theo.

Động tĩnh của hai người không hề nhỏ nên Cố Thường Hi và Tần Minh quay sang nhìn bọn họ nhưng cũng không có ý định lên tiếng can ngăn.

Bách Khanh cầm điện thoại đứng ở giữa lớp nhìn hai người bọn họ rượt đuổi nhau.

Tan học Cố Thường Hi vẫn như mọi ngày đứng ở cổng chờ Tần Minh chạy xe đạp ra.

Đang đứng chờ thì vai cô bị vỗ một cái, cô quay sang nhìn thì thấy Đinh Uyển và đám bạn của cô ấy.

Cô hỏi: Có chuyện gì sao?

Đinh Uyển nhìn cô như đang đánh giá sau đó nói:

"Em thấy chị và anh Tần Minh rất thân với nhau, chị có thể ở trước mặt anh ấy nói tốt cho em vài câu không?"

Cô nghe vậy thì phản ứng không kịp, mất tầm 1,2 phút sau cô mới phản ứng vội nói: Chuyện này...

"Chuyện này cứ quyết thế nhé, trông cậy vào chị. Em về trước đây." Đinh Uyển nói xong thì cùng đám bạn của cô ta đi mất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!