Chương 5: (Vô Đề)

Sau khi dùng bữa tối xong mọi người ngồi trong phòng khách ăn trái cây xem TV.

Từ Dĩnh ngồi bên cạnh Cố Thường Hi quay sang hỏi cô:

"Hôm nay ngày đầu đi học có thích ứng ở trường mới được chưa?"

Cô cầm miếng thanh long ăn nghe bà hỏi thế thì gật đầu:

"Con thích ứng được rồi, bạn học trong lớp cũng rất tốt với con cho nên dì không cần lo lắng."

Từ Dĩnh nghe vậy thì mỉm cười, cầm lấy miếng thanh long khác đưa cho cô: Như vậy thì tốt.

Tần Dương đang tập trung xem phim, quay sang nhìn Tần Minh đang lười biếng dựa lưng vào ghế ngồi ăn nho:

"Tần Minh, trong lớp có gì giúp đỡ được thì cứ giúp đỡ cho Hi Hi có biết không?"

"Ba yên tâm con biết rồi."

Ông nghe vậy thì quay sang nhìn cô đang nói chuyện với Từ Dĩnh:

"Hi Hi à, có bài tập nào không hiểu thì con cứ sang hỏi Tần Minh để cho nó giúp con."

Dạ chú Tần.

Tần Minh đặt tô nho lên bàn đứng dậy nói:

"Con lên làm bài tập đây." Nói xong thì cậu xoay người đi lên lầu, cô nghe vậy cũng đứng dậy nói có bài tập chưa làm rồi đuổi theo cậu.

Lúc cô lên tới phòng thì thấy cậu đang chuẩn bị đi vào phòng, cô chạy lại kêu: Tần Minh.

Tần Minh nghe cô kêu thì dừng lại quay đầu nhìn cô, lạnh nhạt hỏi: Có gì sao?

"Mình muốn cảm ơn cậu hôm nay đã mời mình ăn trưa và đi lấy đồng phục thể dục với mình."

Cậu thu hồi tầm mắt gật đầu:

"Không có gì, mời cậu 1,2 bữa cơm đó là chuyện bình thường. Với lại không phải ba mẹ tôi đều kêu tôi giúp đỡ cô trong trường sao, tôi đương nhiên phải làm."

Cố Thường Hi nghe vậy thì cũng biết trước lời cậu nói nhưng vẫn muốn gửi lời cảm ơn tới cậu.

Tần Minh thấy cô im lặng đứng đó không nói câu nào thì nhìn cô:

"Nếu không còn gì nữa thì tôi vào phòng đây."

Cô nghe vậy thì tay vô thức bấu chặt vào góc áo của mình, hít một hơi thật sâu rồi nhìn cậu hỏi:

"Chiều nay lúc hai người họ hỏi về mối quan hệ giữa cậu và mình có thân thiết hay không sao cậu trả lời có?"

Cậu nghe vậy nhìn cô, trong mắt mang theo ý cười giọng nói mang theo sự trêu chọc:

"Chúng ta đang ở chung một nhà còn đối diện phòng nhau như vậy không phải thân thiết sao, tôi cũng đâu có nói sai." Nói rồi cậu đóng sầm cửa lại để cô đứng nhìn ngơ ngác một hồi trở về phòng.

Cố Thường Hi trở về phòng ngồi trước bàn học suy nghĩ lời cậu nói, câu trả lời của cậu đúng là hợp tình hợp lí nhưng cô cảm thấy sai sai ở đâu đó.

Tiếng chuông tin nhắn điện thoại reo lên, cô mở ra nhìn là tin nhắn từ mẹ cô gửi tới: [ Ngày đầu đi học ở trường mới như thế nào? ]

[ Rất tốt, mẹ không cần lo lắng cho con.]

[ Được thế con làm bài rồi nghỉ ngơi sớm, mẹ làm việc đã.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!