Chương 48: (Vô Đề)

Lên phòng thay đồ xong, hai người bọn cô cùng nhau đi tàu điện ngầm tới trung tâm thương mại.

Lúc đầu Trương Quân Như không yên tâm nói để tài xế chở đi nhưng bị Cố Thường Hi làm nũng nên bà mềm lòng cũng tùy ý hai người, chỉ dặn dò nhớ chú ý an toàn.

Tới trung tâm thương mại, Cố Thường Hi nhìn quanh một lượt nghĩ xem nên mùa gì tặng cho Tần Minh, lại nghe Thục Tâm bên cạnh hỏi:

"Hi Hi, hôm nay 30 Tết anh cậu cũng phải đến công ty sao?"

Cô gật đầu quay sang nhìn cô:

"Đúng vậy, chỉ có tối nay mới về sớm đón giao thừa." Sau đó như cảm thấy có gì đó không đúng, cô hỏi:

"Sao vậy? Cậu và anh mình xảy ra chuyện gì sao?"

Thục Tâm nhìn cô, nói:

"Thường Phong anh ấy từ lúc về tới giờ cũng không điện cho mình một cuộc điện thoại. Rõ ràng hai người bọn mình ở cạnh nhau nhưng lại cảm thấy khoảng cách rất xa không thể với tới."

Cô nghe vậy vội an ủi:

"Cậu đừng có nghĩ nhiều, cậu cũng biết anh mình suốt ngày chỉ bận rộn với công việc. Hai người hẹn hò với nhau cũng làm mình khá bất ngờ. Với lại mấy bữa nay không phải bà nội bắt anh ấy tối nào cũng về ăn cơm thì có khi mình cũng giống cậu không thấy bóng dáng anh ấy đâu."

Nghe cô nói như vậy tâm trạng của Thục Tâm cũng tốt lên một chút, cô ấy nói:

"Chúng ta vào cửa hàng kia mua một chút quần áo đi."

Cố Thường Hi thấy cô chỉ cửa hàng gần đó thì đồng ý đi vào cùng cô.

Một lát sau hai người bước ra trên tay hai người đã có mấy túi đồ.

Con gái thích nhất chính là mua sắm điều đó không hề sai.

Mua đồ rồi đi dạo xong, cuối cùng hai người bọn cô cũng thấy mệt nên ghé vào quán cà phê gần đó.

Cố Thường Hi ở trong quán cà phê tay cầm ly hồng trà nóng lên uống một ngụm, tiếng chuông điện thoại reo lên.

Cô mở ra nhìn là Cố Thường Phong gọi tới, cô bắt máy: Alo, anh.

Em đang ở đâu vậy?

"Quán cà phê đối diện ở trung tâm thương mại."

"Được rồi, ở yên đó. Anh tới đón hai đứa."

Cúp máy, Thục Tâm hỏi cô: Anh ấy nói gì vậy?

"Anh ấy kêu hai tụi mình ở yên chỗ này, anh ấy tới đón." Cố Thường Hi để điện thoại vào túi xách thở dài.

Thục Tâm nghe vậy thì hỏi:

"Bây giờ mình trốn đi được không?"

Cô nhất quyết từ chối:

"Không được, cậu và anh mình có cãi nhau hay giận hờn thì cũng phải gặp mặt làm lành rồi mới được đi."

Hai người ngồi đợi một lúc đã thấy Cố Thường Phong đi tới chỗ bọn họ.

Anh nhìn hai người họ hỏi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!