Chương 46: (Vô Đề)

Tần Minh đang đọc sách bất ngờ có bàn tay che mắt cậu lại sau đó thì nghe thấy giọng nói quen thuộc, cậu cong khóe môi nắm lấy tay cô kéo xuống: Về rồi sao?

Cố Thường Hi đi vòng qua đứng trước mặt cậu:

"Mình mới về nhưng sao hôm nay cậu lại đọc sách ở đây?"

"Đọc sách ở đây có gì sao?"

"Không có, chỉ cảm thấy lạ thôi. Mọi bữa giờ này hầu như cậu đều về phòng nhưng bây giờ lại ngồi ở đây đọc sách." Cố Thường Hi ngồi xuống cạnh cậu, tay cầm cuốn sách lên nhìn.

Cậu cũng không trả lời câu hỏi của cô, chỉ hỏi: Có đói bụng không?

Cô sờ bụng mình gật đầu:

"Lúc nãy ở trong nhà hàng mình ăn chưa no lắm."

"Ở dưới bếp còn đồ ăn, tôi đi xuống hâm nóng cho cậu."

Tần Minh đứng dậy đi xuống bếp, cô đặt quyển sách lên bàn rồi theo sau.

Cố Thường Hi nhìn thấy cậu thuần thục hâm mấy món đồ ăn, cô đi tới gần nói: Mùi thơm quá.

"Cho nên dẫn dụ cậu tới đây?"

Đúng vậy.

Sau một lát thì đồ ăn cũng được hâm xong và bưng lên, Cố Thường Hi gắp miếng thịt bỏ vào bát rồi ăn cơm.

Tần Minh cầm lấy đôi đũa gắp rau vào bát cô, nói: Ăn thêm rau vào.

Cô nhìn cậu rồi cúi xuống nhìn rau trong bát, bất đắc dĩ gắp lên ăn.

Ăn xong cô sờ bụng no vì căng tròn của mình, đứng dậy dọn dẹp rồi nói:

"Mấy cái này để mình rửa cho."

Tần Minh lắc đầu đẩy cô sang một bên:

"Cậu lên phòng nghỉ ngơi đi, chỗ này để tôi giải quyết được rồi."

Nhưng mà... Cô còn muốn nói gì nữa nhưng nhìn thấy ánh mắt của cậu thì cô đành thỏa hiệp lên phòng.

Tới nửa đêm Cố Thường Hi nằm trên giường trằn trọc không ngủ được, tay ôm bụng nhíu mày.

Chắc do lúc nãy cô ăn nhiều quá nên khó tiêu dẫn đến đau bao tử, cô đưa tay bật đèn lồm cồm ngồi dậy bước xuống giường.

Cô đi tới ngăn tủ mở ra tìm thuốc nhưng không thấy đâu hình như là hết rồi.

Cố Thường Hi đi tới mở cửa nhìn căn phòng đối diện cũng không biết là Tần Minh đã ngủ chưa.

Cô đi tới cửa phòng cậu chần chừ gõ cửa, một lúc sau cửa được mở ra thấy được gương mặt cậu cau có của cậu khi bị đánh thức.

Tần Minh nhìn thấy là cô thì thu lại vẻ mặt đó, hỏi:

"Bây giờ cũng đã 1 giờ sáng, cậu tìm tôi có chuyện gì sao?"

"Mình muốn hỏi cậu có thuốc bao tử không?"

Lần này cậu mới để ý thấy gương mặt cô tái nhợt, tay thì ôm bụng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!