Chương 44: (Vô Đề)

Cố Thường Hi nghe thấy câu đó của Tần Minh thì kinh ngạc, nhất thời phản ứng không kịp.

Cậu cũng không hối thúc cô trả lời, cứ đứng đó dịu dàng nhìn cô.

Một lát sau cô hồi thần, rũ mi nói:

"Nhưng mà giữa chúng ta có khoảng cách mà mình không với tới. Cậu thành tích học rất giỏi luôn đứng nhất trường còn mình chỉ đứng hạng 95..."

Tần Minh nghe vậy thì cau mày, trầm giọng nói:

"Ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt tôi."

Cô ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt cậu với ánh mắt khó hiểu, cậu hỏi cô:

"Cậu bây giờ chỉ cần trả lời câu hỏi này của tôi. Cậu có thích tôi không?"

Cố Thường Hi nhìn vào ánh mắt của cậu gật đầu: Có.

Cậu nghe thấy câu trả lời thì cười khẽ:

"Có là được rồi. Thường Hi, cậu nghe rõ đây nếu thành tích cậu không tốt thì tôi sẽ là người giúp cậu từng bước từng bước kéo gần khoảng cách với tôi. Tôi vẫn đứng bên cạnh giúp cậu cho nên không gì là không thể."

Cô nghe cậu nói như vậy thì tảng đá trong lòng cuối cùng cũng được bỏ xuống.

Cô gật đầu, nói: Mình biết rồi.

Tiếng chuông điện thoại reo lên, cô đi tới cầm điện thoại lên nhìn là Mộng Phạn gọi tới.

Cô bắt máy: Alo, Mộng Phạn.

Bên kia Mộng Phạn vui mừng nói:

"Hi Hi mình tìm được lắc tay của cậu rồi. Nó bị kẹp trong sách tiếng Anh của mình. Bây giờ cậu ở đâu mình đem lắc tay này qua sang?"

Cố Thường Hi nghe thấy tìm được lắc tay thì vui mừng:

"Mình hiện tại vẫn còn đang ở trường."

"Được, vậy cậu đợi mình. Mình tới đó ngay."

Cúp máy cô vui vẻ quay sang nói với Tần Minh đứng bên cạnh:

"Mộng Phạn tìm thấy chiếc lắc tay của mình rồi. Chúng ta xuống cổng trường đợi cậu ấy đi."

Cậu cầm tập sách bỏ vào cặp sắp xếp gọn gàng: Được, đi thôi.

Tần Minh cầm cặp sách cô lên rồi cùng cô đi ra cổng trường đợi họ tới.

Lúc hai người họ đi ra đã thấy Mộng Phạn và Bách Khanh đang đứng ở trước cổng trường, Cố Thường Hi vội chạy tới: Mộng Phạn.

Mộng Phạn nghe thấy tiếng cô gọi thì đi tới, đưa lắc tay sang cho cô:

"Đây, lắc tay của cậu. Có phải cậu bị dọa sợ rồi không?"

Cô nhận lấy nở nụ cười:

"Đúng rồi, mình bị dọa cho chết khiếp. Cũng may đã tìm lại được."

Bách Khanh đi tới tò mò hỏi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!