Sáng sớm ngày hôm sau, trong căn phòng được kéo kín rèm cửa trên giường Cố Thường Hi trùm chăn ôm gối ngủ say sưa.
Tiếng đồng hồ báo thức reo lên, cô đưa tay ra tắt cầm lên nhìn vậy mà đã 8 giờ sáng rồi.
Hôm nay là cuối tuần nên cô mới không phải thức dậy sớm, cô nằm nhìn ra ngoài cửa sổ thấy mặt trời cũng đã lên cao ánh nắng chiếu vào phòng.
Cô ngồi dậy bước xuống giường mở tủ quần áo ra nhìn một lượt rồi đưa tay lấy một bộ đem vào phòng tắm.
Lúc cô thay đồ xuống dưới nhà thì thấy Tần Minh đang ngồi trên ghế sofa xem TV ở trong phòng khách.
Cô đi tới nói: Chào buổi sáng.
Cậu nghe thấy giọng cô thì quay đầu lại, gật đầu: Chào buổi sáng.
Từ Dĩnh ở trong bếp nghe thấy giọng nói của cô thì bước ra cười nói:
"Hi Hi, con thức rồi sao?"
"Chào dì Từ buổi sáng tốt lành."
Bà nở nụ cười dịu dàng nhìn cô:
"Chắc con đói bụng rồi để dì đem bữa sáng lên cho hai đứa."
Nói rồi bà xoay người đi vào phòng bếp, cô nghe thấy không phải một mình cô ăn mà là hai người.
Cô quay sang nhìn cậu hỏi:
"Cậu chưa ăn sáng sao?"
"Chưa ăn, tôi mới thức."
Cô nghe vậy cũng không bất ngờ lắm, miễn là cuối tuần ngày nghỉ cậu ấy sẽ thức dậy trễ hơn mọi ngày.
Cũng có những lần cậu ấy cũng sẽ thức dậy sớm nhưng đó là số ít.
Từ Dĩnh bưng đồ ăn sáng lên, nhìn hai người họ nói:
"Hai đứa mau qua đây ăn sáng đi."
Dạ dì Từ. Cố Thường Hi bước qua kéo ghế ngồi xuống, Tần Minh tắt TV đi theo sau ngồi đối diện cô.
Từ Dĩnh kéo ghế ra ngồi hỏi:
"Kì thi vừa rồi hai đứa làm được không?"
Tần Minh cầm bánh mì sandwich lên ăn, nói: Cũng được mẹ.
Bà quay sang nhìn cô:
"Thế con thì sao Hi Hi?"
Dạ cũng tạm được.
"Thế thì tốt rồi. Hôm nay hai đứa có đi đâu không?"
Cố Thường Hi đang ăn nghe vậy thì gật đầu:
"Dạ có, một lát nữa con đi ra ngoài với bạn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!